Friday, June 28, 2013

Ba cánh cổng của sự thông thái


Một vị vua có duy nhất một người con trai là một hoàng tử dũng cảm tài giỏi và thông minh. Nhà vua gửi anh ta tới gặp một nhà thông thái để hoàng tử được mở mang nhận thức.
-“Xin hãy khai sáng cho con đường của con”, hoàng tử van nài.
-“Những lời nói của ta sẽ tan biến như những bước chân trên cát, nhà thông thái đáp.
Tuy nhiên, ta sẽ cho con vài chỉ dẫn. Trên đường đi, con sẽ đi qua ba cánh cổng. Hãy đọc những câu viết trên đó. Con sẽ không cưỡng lại được yêu cầu phải làm theo những lời đó. Đừng tìm cách bỏ qua, con sẽ buộc phải sống nữa sống mãi trong điều đó. Ta không thể nói gì hơn. Con phải nếm trải tất cả bằng con tim và thể xác, giờ thì con đi đi. Hãy đi theo con đường ngay phía trước con.”

Nhà thông thái biến mất và hoàng tử bắt đầu bước đi trên đường đời. Chẳng mấy chốc hoàng tử băng qua một cánh cổng lớn trên đó có thể đọc thấy rằng:

“THAY ĐỔI THẾ GIỚI”
-“Đây chính xác là điều mình dự định làm, hoàng tử nghĩ thầm, vì có những điều thú vị và không thú vị trên thế giới này.”
Và anh ta bắt đầu cuộc đấu tranh đầu tiên. Được dẫn dắt bởi lý tưởng, nhiệt huyết, và sức mạnh thúc đẩy phải đương đầu với thế giới, anh ta chịu trách nhiệm, chinh phục, đưa ước vọng đến thực tế. Anh ta trải qua niềm vui và hứng khởi của kẻ đi chinh phục, nhưng con tim không được thanh thản. Anh ta xoay xở thay đổi một số điều nhưng những điều khác thì không thay đổi được.
Nhiều năm trôi qua. Một ngày kia, anh ta gặp lại nhà thông thái:
-“Con đã học được gì trên đường đời?”
-“Con đã học, hoàng từ đáp, cách hiểu được điều gì trong khả năng của con và điều gì ngoài khả năng, hiểu điều gì thuộc về con và điều gì thì không”.
-“Tốt lắm, nhà thông thái nói. Hãy dùng sức mạnh của con để hành động dựa trên điều con có thể. Hãy quên những điều con không thể làm.”
Và nhà thông thái biến mất. Một lúc sau hoàng tử đi qua cánh cổng thứ hai. Người ta có thể đọc thấy rằng:

“THAY ĐỔI NGƯỜI KHÁC”
-“Đây chính xác là điều mình dự định làm, hoàng tử nghĩ thầm. Những người khác mang đến niềm vui và sự thú vị, nhưng cũng gây cho ta nỗi đau va sự cay đắng và sự thất vọng”.
Và anh ta kháng cự lại tất cả những gì làm xáo trộn hay trái ý anh ta. Anh ta đấu tranh nhằm thay đổi tâm hồn họ, và sửa chữa những lỗi lầm của họ. Đây chính là cuộc chiến thứ hai của anh ta.
Nhiều năm nữa trôi qua. Một ngày nọ, khi anh ta đang trầm tư về sự vô ích khi nỗ lực thay đổi người khác, anh ta đi lướt qua nhà thông thái và ông ta hỏi hoàng tử:
-“Con đã học được gì trên đường đời?”
- “Con đã học, hoàng tử đáp, rằng những người khác không phải là nguồn vui hay nỗi đau buồn, thành tựu hay thất bại. Họ chỉ ở đó để làm con nhận thức. Chính con tạo nên cảm xúc cho chính mình.”
-“ Con nói đúng, nhà thông thái nói. Mặc dù điều mà họ đánh thức trong con, họ đã làm con nhận thức chính con. Hãy tỏ lòng biết ơn đối với những ai làm con vui sướng và hạnh phúc. Nhưng cũng phải biết ơn những ai luôn làm con tổn thương và thất vọng, cuộc sống sẽ dạy con. Con còn phải học, và còn cả con đường dài trước mặt.”
Và nhà thông thái biến mất. Một lúc sau, hoàng tử đi qua một cánh cửa nơi có thể đọc thấy những lời rằng:

“THAY ĐỔI CHÍNH BẠN”
-“Nếu chính tôi là nguyên nhân của nhiều vấn đề, đây là điều mà tôi phải giải quyết” hoàng tử nghĩ thầm.
Và anh ta bắt đầu cuộc đấu tranh thứ ba. Anh ta cố chuyển biến tính cách của mình, tranh đấu với sự không hoàn hảo của mình, xoá bỏ khuyết điểm, và thay đổi mọi thứ không phù hợp với lý tưởng của anh ta.
Sau nhiều năm tranh đấu đôi khi thành công đôi khi thất bại, hoàng tử đã gặp lại nhà thông thái và ông ta hỏi hoàng tử:
-“Con đã học được gì trên đường đời?”
-“Con đã học, hoàng tử đáp, rằng một số điều có thể cải thiện được, những điều khác ngược lại và không thể thay đổi được.”
-“Tốt lắm, nhà thông thái nói.
-“Vâng, hoàng tử tiếp tục, nhưng con thấy mệt mỏi khi chống lại mọi thứ và chống lại chính mình. Điều này sẽ không bao giờ kết thúc phải không? Khi nào con sẽ được nghỉ ngơi? Con muốn ngừng đấu tranh, muốn từ bỏ, bỏ hết.”
-“ Đây dường như là bài học sắp tới của con, nhà thông thái nói. Nhưng trước khi tiến xa hơn nữa, hãy đi vòng quanh cánh cửa và nhìn lại con đường mà con đã bước qua”
Và nhà thông thái lại biến mất. Khi hoàng tử nhìn lại phía sau, anh ta thấy cánh cửa thứ ba và nhận ra rằng có thể đọc một lời tiên tri khác ở phía sau:

“CHẤP NHẬN CHÍNH BẠN”
Hoàng tử tự hỏi tại sao anh ta không nhận ra lời chỉ dẫn này khi băng qua cánh cửa đầu tiên, ở phía đối diện.
-“Khi ta mải tranh đấu, ta trở nên mù, anh ta tự nhủ.”
Hoàng tử cũng nhìn thấy, trải dài suốt mặt đất chung quanh anh ta, mọi thứ mà anh ta loại bỏ và đấu tranh bên trong mình:những sai lầm, những mặt xấu, những giới hạn, và tất cả tính ác. Và rồi anh ta học được làm thế nào để tổ chức chúng, chấp nhận chúng và yêu quý chúng. Anh ta đã học cách yêu chính mình mà không so sánh, phán xét, trách móc.
Hoàng tử lại gặp nhà thông thái và ông ta hỏi:
-“Con đã học được gì trên đường đời?”
-“ Con đã học, hoàng tử đáp, rằng ghét bỏ hay chối bỏ chính mình để mà kết án chính mình sẽ không bao giờ có được sự yên bình cho chính mình. Con đã học cách chấp nhận chính mình, một cách hoàn toàn, một cách vô điều kiện.”
-“Tốt lắm, nhà thông thái nói, đây chính là chặng đường đầu tiên của sự thông thái. Giờ thì con hãy đi qua cánh cửa thứ ba một lần nữa.”
Ngay khi hoàng tử đến phía bên kia của cánh cửa, anh ta nhìn thấy mặt sau của cánh cửa thứ hai và nó được ghi rằng:

“CHẤP NHẬN NHỮNG NGƯỜI KHÁC”
Xung quanh mình hoàng tử nhận thấy những người mà anh ta đã gặp trong cuộc đời; những người mà anh ta đã yêu, những người anh ta ghét. Những ai mà anh ta đã giúp đỡ, những người mà anh ta tranh đấu. Nhưng thật bất ngờ, anh ta không thể nhìn thấy những sai lầm của người khác, những sai lầm đã làm anh ta phiền lòng và khiến anh ta phải tranh đấu.
Hoàng tử đến gặp nhà thông thái một lần nữa.
-“Con đã học được gì trên đường đời?”sau cùng nhà thông thái hỏi.
“Con đã học, hoàng tử đáp, rằng nếu con hoà thuận với bản thân, con sẽ không trách móc những người khác, không sợ hãi họ. Con phải học cách chấp nhận những người khác hoàn toàn và không điều kiện.”
-“Tốt lắm,” nhà thông thái nói. Đây là chặng đường thứ hai của sự thông thái. Con có thể đi qua cánh cửa thứ hai.
Khi hoàng tử đến phía bên kia, anh ta nhìn thấy phía sau cánh cửa đầu tiên và đọc thấy:

“CHẤP NHẬN THẾ GIỚI”
-“Thật kì lạ, hoàng tử nghĩ thầm, “Tại sao mình không nhìn thấy lời chỉ dẫn này lần đầu?”
Hoàng tử nhìn quanh mình và nhận thấy thế giới mà anh ta cố chinh phục, biến chuyển, và thay đổi.Anh ta bị choáng ngợp bởi sự tươi sáng và vẻ đẹp của mọi vật. Bởi sự tuyệt mỹ. Và vì nó chính là cùng một thế giới như trước đây. Có phải thế giới đã thay đổi, hay nhận thức đã thay đổi?
Hoàng tử lại đến gặp nhà thông thái và ông hỏi :
-“Con đã học được gì trên đường đời?”
-“Con đã học, hoàng tử đáp, rằng thế giới là chiếc gương của tâm hồn. Tâm hồn của con, trái tim của con không nhìn thấy thế giới , mà nhìn thấy chính nó trong thế giới. Khi tâm hồn và trái tim con reo vui, thế giới dường như cũng vui. Khi chúng buồn rầu, thế giới dường như cũng buồn. Thế giới, không buồn cũng không vui. Nó chỉ là, là tất cả. Nó không phải là thế giới gây phiền toái cho con, mà là ý tưởng con có về nó. Con chấp nhận nó mà không phán xét , hoàn toàn, một cách không điều kiện.
-“Đây là điều thông thái thứ ba, nhà thông thái nói. Hiện giờ con hoà thuận với chính con và với những người khác trên thế giới.”
Một cảm giác sâu sắc của sự yên bình, tĩnh lặng và chế ngự hoàn toàn hoàng tử.
Sự im lặng bên trong anh ta.
-“Con đã sẵn sàng, giờ thì, hãy vượt qua ngưỡng cửa cuối cùng, nhà thông thái nói, Từ sự im lặng của hoàn toàn im lặng”.
Và nhà thông thái biến mất.

Friday, June 21, 2013

Niềm vui nào chánh đáng và bền vững nhất?



NIỀM VUI (HẠNH PHÚC) CÓ TỪ ĐÂU, NGUỒN VUI NÀO CHÁNH ĐÁNG VÀ BỀN VỮNG NHẤT?

     Thế gian có nhiều thú vui lắm. Bất cứ trò chơi nào cũng đều vui cả: chơi bóng, chơi cờ, đánh đàn, ca hát, nhảy múa, bơi lội, chèo thuyền, câu cá, nuôi chim thú,du lịch, thậm chí bài bạc, rượu chè, hút xách, trai gái,…Tuy nhiên, để giải mã câu đố NGUỒN VUI NÀO CHÁNH ĐÁNG VÀ BỀN VỮNG NHẤT? chúng ta cần động não bàn luận nhiều.
Hình như thiên hạ xưa nay cứ đi tìm thuốc trường sinh hay một bí kíp nào đó để nắm vững thành công, nói chung ai cũng công khai hoặc ngấm ngầm khao khát đạt đến đỉnh cao đệ nhất nào đó cho đáng một kiếp người. Như câu thơ:
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối
Còn hơn là le lói suốt trăm năm!
Một ngày bên mạn thuyền rồng
Còn hơn suốt kiếp ngủ trong thuyền chài!
     Giấc mộng du Tiên cảnh của Từ Thức hình như không còn là giấc mộng riêng tư nữa. Những mơ ước đó có chánh đáng không, có đáng khuyến khích không, có thể thực hiện không; đó là điều ta cần suy nghĩ và có đáp án. Nếu nó không chánh đáng bền vững thì cái ước nguyện nào, niềm vui hạnh phúc nào là tiêu chuẩn chung nhất?
     Các tôn giáo đều có tôn chỉ giáo điều đưa ra mục tiêu rèn luyện tu dưỡng kể cả phương pháp để đạt đến hạnh phúc trọn vẹn và vĩnh cửu. Đó là những căn cứ giúp chúng ta có điều kiện tham khảo giải mã vấn đề trọng đại nhất này của cuộc sống.
     Có thể tóm tắt các đỉnh hạnh phúc của các tôn giáo lớn mà hầu hết chúng ta đều biết đến như sau:
Phát xuất từ Ấn độ
Bà la môn giáo
Ấn độ giáo
Phật giáo
Kỳ na giáo
Sikh giáo
Phát xuất từ Trung quốc, Nhật bản
Khổng giáo
Lão giáo
Thần đạo giáo
Phát xuất từ Trung Đông
Thiên chúa giáo ( Ki tô giáo)
Tin lành giáo
Anh giáo (Thanh giáo)
Do thái giáo
Hồi giáo
Ba ‘hai giáo
Bái hỏa giáo
Phát xuất từ châu Phi, châu Mỹ
Tô – tem giáo ( thờ vật tổ)
Việt nam: Cao đài, Hòa hảo, Tịnh độ cư sĩ, Bửu sơn kỳ hương, Tịnh độ non Bồng, ... 
     Với nhiều đạo giáo như thế chứng tỏ có sự phân hóa trong tư tưởng, ước vọng của loài người. Bình tâm nhận định xem những ước mơ đổi đời của các tín đồ có là mê tín hay có  cơ sở biến thành hiện thực. Dĩ nhiên ta thấy có những khuynh hướng khác nhau trong mưu cầu hạnh phúc tối thượng trong niềm tin tôn giáo, thậm chí đối nghịch nhau như đạo Chúa tin có Chúa và chỉ có Chúa mới cứu rỗi khỏi mọi tội lỗi của con người nhưng đạo Phật cho rằng mỗi người đặt định số phận mình theo luật nhân quả nhiều đời nhiều kiếp nên cũng có thể xoay chuyển nghiệp tức số phận mình cho tốt đẹp hơn, thậm chí cũng có thể về nơi rốt ráo Niết bàn được quả vị bình đẳng như Phật. Các tôn giáo khác đều có cũng có niềm tin tuyệt đối sẽ được cứu rỗi theo cách giáo chủ của họ thuyết.
     SỰ THẬT luôn vẫn là sự thật dù có đa dạng suy tư khác nhau của con người. Đa số chúng ta tin rằng CHÂN LÝ chỉ có một như hình tượng một đỉnh núi có muôn ngả lên. Tuy thế vẫn khiên cưỡng vì thực tế còn nhiều đỉnh núi khác, ngay cả một núi nó còn có nhiều đỉnh thậm chí là cả dải núi hàng trăm hàng nghìn cây số !
     Thế thì rõ ràng cái chắc như đinh đóng cột của người này lại không đúng đối với người khác. Chúng ta lại phải quay về thuyết Tương đối mà nhà đại bác học Einstien đã tìm ra và khẳng định. Tìm cái Tuyệt đối ở cõi tạm trần gian hữu hạn này là điều không thể và không bao giờ có. Nói vậy có nghĩa chúng ta để ngỏ cũng sẽ có cõi vĩnh hằng hoàn toàn trong sạch sáng đẹp mà nơi đó hiển hiện cái CHÂN LÝ TUYỆT ĐỐI !
     Hạnh phúc thay cho những ai xác lập được hướng sống đến cõi vĩnh hằng tuyệt đối ấy! Phước báu thay cho những ai ngày ngày tu tập để đầy đủ tư lương cho ngày về đến cõi toàn mỹ ấy! Và cũng thương tiếc thay cho những ai vẫn còn đắm chìm trong tà kiến mơ mộng về những cõi tạm còn đầy dẫy uế tạp nhiễm ô!
     Bài viết mong đánh hồi chuông cảnh tỉnh mọi người rời khỏi cơn mê để trở thành bậc thức giả an nhiên tự tại thong dong bước lên con đường sáng trường cửu thọ đắc hạnh phúc đời đời. Đó là quy mạng lễ Ngài Phật A Di Đà. Vì sao tôi khẳng định vị Phật này đủ năng lực điều kiện giúp chúng ta về cõi sống vĩnh viễn tốt đẹp ấy? Vì Ngài có 48 đại nguyện tiếp dẫn tất cả mọi chúng sanh – không phân biệt đối tượng thành phần nào – chỉ một điều kiện duy nhất vô cùng đơn giản là niệm danh hiệu Ngài khi lâm chung: A DI ĐÀ PHẬT
     Hiệu ứng của câu niệm Phật này đã được chứng minh thuyết phục hàng nhiều thập niên nay trên toàn thế giới. Cụ thể là cư sĩ Đạo Tiến sau 8 năm thực hành trợ niệm danh hiệu A DI ĐÀ PHẬT cho người lâm chung đã tiết lộ một việc mà khoa học hiện đại không làm được và chứng minh nổi, trong buổi nói chuyện tại Tịnh xá Ngọc Uyển TP. Biên hòa sáng chủ nhật 16/6/2013. Đó là chỉ sau 4 giờ niệm Phật Di Đà, tất cả người mất đều tự ngậm miệng nhắm mắt lại và cơ thể hồng hào mềm mại đến 5 – 7 ngày sau.Những biểu hiện chứng tỏ người mất đã được Đức A DI ĐÀ tiếp dẫn hương linh về cõi Tây phương Cực lạc, thoát hẳn kiếp luân hồi thác sanh về cõi tạm trần gian đầy uế trược phiền não não; để mãi mãi an vui ở cõi có ao thất bảo, cành vàng lá ngọc, chim hót giảng pháp, tưởng gì có nấy…!
     Quả là không còn cơ hội nào thuận lợi hơn, lớn lao hơn là nắm bắt được thông tin đơn giản mà vô cùng vi diệu này. Các đạo hữu phật tử chúng ta hãy thoải mái phấn khởi nắm tay nhau cùng sống NIỆM TÂM TÂM NIỆM PHẬT A DI ĐÀ để cùng lên thuyền Bát nhã vượt qua sông mê đời đến bờ giác đạo: giác ngộ,tuệ giác, huệ giác, chánh đẳng chánh giác, viên giác, mãn giác, toàn giác.

NAM MÔ TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC THẾ GIỚI ĐẠI TỪ ĐẠI  BI ĐẠI NGUYỆN ĐẠI LỰC TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT!
Cư sĩ MINH TÁNH – TP. Biên hòa