Wednesday, May 31, 2017

Muon $

http://tapchihaingoai.com/xa-hoi/anh-gia-vo-can-tien-gap-nen-gui-tin-nhan-cho-9-nguoi-ban-7-nguoi-tu-choi-2-nguoi-con-lai-noi/
Người có thể giúp đỡ bạn trong giờ phút nguy cấp thực sự không nhiều, nhất định phải thật trân trọng.
Tháng trước, một người bạn tên Lam của tôi vì xảy ra chút vấn đề trong việc làm ăn nên anh đang cần gấp một số tiền. Khi anh gọi điện thoại cho tôi, tôi cảm thấy có chút kỳ lạ bởi vì quan hệ của chúng tôi chỉ dừng lại ở bạn bè thông thường mà thôi. Vì vậy, tôi có chút do dự.
Tôi nói: “Lát nữa tôi sẽ gọi lại cho anh nha.” Tôi suy nghĩ 10 phút rồi quyết định cho anh ta mượn số tiền đó. Tuần trước, anh ấy đã đem tiền trả cho tôi, sau đó mời tôi đi uống trà.
Anh ta nói: “Anh đồng ý cho tôi mượn tiền thực sự là nằm ngoài dự đoán của tôi đó!”
Tôi hỏi: “Tại sao vậy?”
Anh ta trả lời rằng: “Trước khi gọi cho anh tôi đã gọi 9 cuộc điện thoại, anh là người thứ 10. Khi anh nói một lát sẽ gọi lại cho tôi, tôi cho rằng mình cần phải gọi cuộc điện thoại thứ 11 rồi. Tôi dựa vào độ thân thiết mà gọi 10 cuộc điện thoại này, càng gọi về sau thì càng không có lòng tin. Vì vậy, lúc gọi cho anh thì tâm trạng của tôi chỉ là thử vận may mà thôi.”
Với chủ đề này mà chúng tôi đã bàn luận rất nhiều chuyện, cuối cùng anh tổng kết một câu: “Nếu không phải lần mượn tiền này, tôi còn tưởng rằng mình có rất nhiều bạn bè, bây giờ tôi mới hiểu thì ra tôi cô đơn đến như vậy.”
Mấy ngày sau đó tôi đều nghĩ về chuyện này. Sau đó tôi quyết định tìm hiểu xem rốt cuộc mình có cô đơn như người bạn đó của tôi không?
Trước khi bắt đầu, tôi gọi điện thoại nói cho anh biết về dự định của mình, anh cười và nói rằng: “Tôi khuyên anh vẫn không nên làm trò đùa này, nếu không chính nó sẽ khiến anh cảm thấy rơi từ thiên đường xuống địa ngục đó.”
Tôi chọn ra tên của những người mà tôi tự cho là thân thiết đang ở bên cạnh tôi hiện nay, những người này đều đang ở trong nước, những người ở nước ngoài tạm thời không cho vào. Họ và tôi từ trước đến giờ chưa từng có sự vay mượn về tiền bạc và cũng không có liên quan gì đến công việc. Chúng tôi thường đi cùng nhau, hoặc là đi ăn cơm, hoặc là đi uống trà, hoặc là đến quán rượu. Tôi từng giúp họ trong những chuyện nhỏ nhặt rất nhiều lần, có 9 người bạn cùng chơi xưa nay. Vả lại với thực lực tài chính của họ thì cho mượn mấy triệu đồng chắc chắn không phải vấn đề gì to tát.
Tôi gửi tin nhắn với nội dung gần giống nhau cho từng người trong số đó: “Bây giờ em gặp phải một chút rắc rối, cần hỏi mượn anh ít tiền, em sẽ trả trong vòng một tháng. Nếu như được thì gọi cho em, không được thì gửi lại một tin nhắn, cũng không sao, em chờ câu trả lời của anh”.
Tôi gửi tin nhắn từ chiều hôm qua, chưa đến giờ cơm tối đã nhận được 7 tin nhắn và 2 cuộc điện thoại. Trong đó có một cuộc điện thoại gọi đến sau khi tôi gửi tin nhắn đi khoảng 20 phút, còn một cuộc điện thoại gọi đến sau khi tôi gửi tin nhắn đi khoảng hai tiếng rưỡi.
7 tin nhắn có nội dung như sau:
1. Tú: Thực sự xin lỗi! Hiện tại anh có chút khó khăn, thật đó, nếu không vấn đề của em chắc chắn không cần phải nói đâu. Em hỏi người khác xem sao, xin lỗi nha.
2. Nam:  Tuần trước em vợ anh vừa mới hỏi mượn 33 triệu xong, tháng sau thì may ra anh mới có thể cho chú mượn, thực sự xin lỗi!
3. Hải: Thời gian này bản thân anh cũng rất khó khăn, cách đây không lâu anh chơi cổ phiếu đã thua rất nhiều tiền. Xin lỗi nha, nếu tình hình của anh mà ổn thì không thành vấn đề.
4. Khải: Thực sự xin lỗi, tiền của anh đều ở trong cổ phiếu hết rồi!
5. Thanh: Sao em lại phải mượn tiền vậy? Hôm qua anh mới cho người ta vay 33 triệu, cho vay lấy lời, em lại không nói sớm hơn. Xin lỗi nha, em nghĩ cách khác xem.
6. Sáu: Xin lỗi nha, gần đây anh đổ tiền vào cổ phiếu hết rồi, trong tay không có tiền mặt, thật ngại quá.
7. Chính: Con trai anh khai giảng là phải chuyển đến trường học mới, khai giảng là phải đóng 11.5 triệu. Thực sự anh không thể nào giúp em, mong em thông cảm.
Điện thoại là do người bạn Kiên và Tuấn gọi đến.
Cuộc điện thoại đầu tiên:
KiênAlô, em phải không?
TôiChào anh, là em đây!
KiênEm làm sao vậy hả? Sao có vài triệu đồng cũng phải mượn hả? Em xảy ra chuyện gì vậy?
TôiKhông xảy ra chuyện gì cả, tiền của em cho người khác vay, hiện giờ chưa lấy lại được. Em trai em có chút việc nên cần dùng gấp.
KiênKhông có chuyện gì là tốt rồi. Em đang ở công ty hả?
TôiÀ, vâng.
KiênCon trai anh đi học bị xe đạp của người ta đâm trúng, chân bị gãy xương, anh đã mấy ngày không đi ra ngoài rồi.
TôiHả? Con trai anh gãy xương sao không nghe nói vậy? Anh cần giúp đỡ không?
KiênAnh xin nghỉ phép một tuần rồi, công ty của vợ anh lại không cho nghỉ phép. Anh đang định tuần sau kêu mẹ anh đến giúp chăm sóc con. Thôi, giờ đọc số tài khoản ngân hàng của em cho anh đi, anh bảo vợ anh ngày mai đi làm chuyển khoản cho em.
Cuộc điện thoại thứ hai:
TuấnAlô, cậu hả, tớ đây, bây giờ cậu đang ở đâu?
Tôi: Tớ đang ở công ty.
Tuấn: Ồ, tới vừa mới đến cửa hàng, tiền có sẵn đây, tớ mang qua cho cậu hay là cậu qua lấy?
TôiSao có thể để cậu mang đến đây chứ. Như vậy đi, lát nữa tớ qua chỗ cậu lấy.
TuấnVậy cậu gửi số tài khoản cho tớ, bây giờ tớ sẽ chuyển qua cho cậu.
TôiOK
Buổi tối, anh Lam lại cùng tôi đến quán rượu và cả hai chúng tôi than thở. Tôi nói với anh: “Hai người bạn cho em mượn tiền đó ngày thường chưa từng làm phiền em bất cứ chuyện gì; những người bạn còn lại thì động một chút là làm phiền em, lúc thì là vấn đề về máy tính, lúc thì là vấn đề cổ phiếu, lúc thì là vấn đề đầu tư…”
Anh hỏi tôi: “Em có nói cho hai người bạn cho em mượn tiền biết sự thật không?”
Tôi nói: “Tất nhiên là không rồi”.
Anh cười xong rồi nói đùa: “Bắt đầu từ bây giờ, em chỉ có hai người bạn đó thôi.”
Tôi không nhớ là đã từng đọc cuốn sách gì nhưng hình như có một câu nói như vậy: “Người đã từng giúp đỡ bạn thì mãi mãi sẽ giúp đỡ bạn, nhưng người bạn từng giúp đỡ thì chưa chắc.”
Tôi cũng cười, nhìn bâng quơ một chút rồi nói rất nhạt nhẽo: “Trong lòng hiểu rồi, ngoài miệng không nói ra, cũng không có gì là không tốt. Như vậy sau này thực sự gặp phải khó khăn, sẽ biết nên tìm người nào giúp đỡ, không phải phí sức cầu xin một số người không đáng tin cậy. Trong lòng mình buồn, trong lòng người ta xấu hổ, còn làm lỡ mất chuyện. Biết được người bạn nào có thể chơi cùng nhau, biết được người bạn nào có thể nhờ cậy. Đối với những người bạn có thể chơi cùng thì ngày thường cùng nhau vui vẻ, không dùng việc riêng để làm phiền đến họ; đối với những người bạn có thể nhờ cậy, thì phải đối xử tốt với họ. Đừng tưởng là tôi nhiều bạn bè, người thực sự có thể nhờ cậy chỉ có vài người mà thôi.”
Có câu nói rằng: “Yêu quý những người bạn mà mình có thể tin cậy, cố gắng khiến mình trở thành người bạn mà người khác có thể nhờ cậy, như vậy, anh mới có thể cắm rễ trong thành phố này”.
Thật ra, trước đây tôi từng đọc qua câu nói này. Hình như câu nói đó bắt nguồn từ câu chuyện nhờ giúp đỡ của một thương gia người Do Thái, tôi cũng cho rằng câu nói này rất có lý. Rốt cuộc thế nào mới là bạn bè? Tôi cảm thấy vài câu nói dưới đây có thể minh hoạ điều này rất đúng:
1. Khi bạn bè tốt ở cùng nhau, đôi khi tâm sự rất nhiều, thậm chí không muốn ngừng lại. Tuy nhiên, dù không có gì để nói, họ vẫn cảm thấy thân thiết, không ngượng ngùng.
2. Bạn bè chính là người đã nhìn thấu con người bạn, mà vẫn bằng lòng chơi với bạn.
3. Bạn bè chính là người đến thăm bạn không vì bất cứ lý do gì.
Cho dù nhân duyên của bạn có tốt đến mấy thì người có thể giúp đỡ bạn trong lúc bạn gặp khó khăn chỉ có một số ít mà thôi. Người bạn thực sự chính là người có thể cùng bạn vượt qua lẻ loi, cô độc và sự im lặng.
***
Bài viêt khiên tôi nhơ lại...
My sís: "ăn xài vây mà nói không có tiên, ai tin?
My othẻr sís: "Tao không có đâu mày ơil!"
My friend - Cho mươn nhưng chỉ môt thơi gian ngăn là hỏi đòi.
My othẻr friend li-xi cho tôi.
Có lmôt úc than thỏ không có tiên đi sài gòn... không nói gì ngưoi chị dâu chi chỉ lăng lăng lên lâù lây tiên đem xuông đưa cho tôi đi chơi...
My friend hỏi sô account của tôi rôi bỏ vào đây $200
Bà nôị là ngưoi hay cho tiên tôi môi bân đên chơi...
ông đại lý bástós cũng là ngươi cho tôi nhưng đôfng tiên lẻ môi khi ông đên giao hàng.
....

Tuesday, May 30, 2017

Jack Ma'

Jack Ma: Success Can Come at Any Age (Jack Ma 2017)

Jack Ma's Top 10 Rules For Success

Monday, May 29, 2017

Chuyện du học...


 và nếu đi thì đừng kỳ vọng quá nhiều.
Về nước nhiều bạn hỏi mình ở bên đó sống sướng lắm đúng không, con người bên đó đẹp lắm đúng không, mọi thứ bên đó tuyệt lắm đúng không?
Thật ra, mình bận đến mức không có thời gian để mà biết mọi thứ tuyệt như thế nào. Là thánh có vẻ sống ảo, mình còn không có sức mà chụp ảnh đều đặn :")))).
Nói thẳng ra, nếu bạn không ngại trải nghiệm, cứ đi nhưng mà đừng có kỳ vọng, kỳ vọng thì dễ thất vọng. Cuộc sống vốn dĩ chưa bao giờ dễ dàng, nhiều khi chúng ta nghĩ đất nước đó châu lục đó sẽ thay đổi tương lai chúng ta. Không, chỉ có chúng ta tự MUỐN thay đổi hay không, dù ở nơi đâu. Chứ không phải đi để chụp cái hoa là lạ bé xinh hay vài hạt tuyết vơ vẩn rồi check-in lộng lẫy.
Một trong những người bạn của mình, vừa qua đã bỏ về nước sau một tháng vì chịu không nổi. Mình thì xin thưa, sau khi trừ học phí trường tài trợ, số còn lại cộng tiền ăn ở đóng muốn sấp mặt :___:. Thú thật, vừa nhận phòng đã muốn về, nhưng đếm đi đếm lại tiền mua vé về còn không đủ :))))))))))
Trường mình cho đóng học phí hai cách, một là đóng một lần, hai là đóng 6 lần trong 6 tháng. Khá là căng thẳng, mình tập trung suốt 3 tháng đầu, gần như bỏ học để kiếm đủ tiền học và tiền ăn ở một năm sau đó cho yên tâm, vì mình qua để học mà, hai học kì sau rất quan trọng, không thể vừa học vừa làm suốt được với lịch học dồn dập 1 năm cho cấp bậc Thạc sỹ.
Sau đó, thì ốm hẳn một tháng, thuốc không có phải cầu cứu mẹ gửi qua hoặc bạn xách tay qua!
Lúc mình ở UK, 1 bảng tầm 35k, cao nhất nhì trong lịch sử. Để tiết kiệm, mình thuê một phòng tầm 3mx3m ở một khu vực khá xa trường. Trung bình ăn ở một tháng tầm mười mấy triệu (gọi là vô cùng tiết kiệm nếu không tính đến đi cùng bạn bè, in đồ án, di chuyển). Ở siêu thị lúc nào cũng phải tính muốn nát óc là mua cái chi nấu ăn được cả tuần, đủ chất, mà rẻ. Rồi thì, canh giảm giá, mua đồ secondhand. Nhắc đến phần đi lại, bus hay tàu vị chi quá mắc. Mình, chọn đi bộ. Có một số ngày đi trong đói bụng, một số ngày đi trong nước mắt :") Nói chung đi bộ cũng ba bốn tiếng một ngày. Thật ra, trường có xe bus cơ mà chạy cũng hay lệch giờ, đôi khi mải làm đồ án ở thư viện, 12h khuya ra lỡ bus cái là chạy bộ muốn sút quần đường tắt để bám kịp trạm tiếp theo. Một mình thở hổn hển trên bus, không hiểu sao khóc quá trời quá đất :))))))))))
Dạo nọ, thư viện trường ấn tượng mình, tưởng con bé chăm, đâu có đâu, do thư viện có lò sưởi. Chủ nhà quen khí hậu, lâu lâu mới bật sưởi tầm 2 tiếng rồi tắt. Tối ngủ quấn ko biết bao nhiêu quần áo tất chăn và thì vẫn lạnh quá không ngủ được hiu hiu :___:
Ăn uống, thì căn tin trường là rẻ nhất. Tuy vậy, vẫn mếu đủ tiền :)))))))))). Sáng dậy sớm nấu cơm hộp mang theo, bạn bè rủ đi ăn chưa bao giờ gật :"> Những hộp cơm lạnh ngắt đó đã cứu mình suốt chương trình học dài ngặt ngèo đó.
Mình vẫn kiếm được kha khá tiền từ Úc, Trung Quốc, Việt Nam và Ý, chưa kể cô mình bên US thương cháu có gửi hỗ trợ lúc làm đồ án TN, tuy vậy vẫn không bao giờ dám tiêu, mình lo biết đâu có chuyện gì đó, chuyện gì đó. Chẳng hạn như cô bạn mình, đạp xe vấp té vỡ cả xương mặt máu lênh láng nằm bất động ở một vùng thanh vắng ít người qua lại, may là bạn có bảo hiểm để khâu vá và cố định xương hàm mặt :___:
Đằng sau một tấm bằng, một nụ cười, một nhành hoa đẹp, một bộ đồ mùa đông có vẻ kute, một thần thái có vẻ tự tin mà các bạn hay thấy trong những tấm ảnh du học sinh, là một sự cô đơn và nỗ lực nhiều lắm đó các bạn.
Nên về nước gặp nắng bụi mừng lắm, nên nhiều người hỏi thăm kiểu ủa sao không định cư, ủa chắc giàu, ủa chắc sung sướng, ủa ủa tùm lum đó, thì hãy hiểu cho, việc trưởng thành nhiều hơn cả kết quả học, nỗi nhớ nhà nhiều hơn cả mấy mùa lá vàng xanh đỏ xinh đẹp, chén cơm với mẹ ngon hơn phô mai trái dâu thịt xông khói đồ nhiều lắm.
Còn ai đi tiếp hay trở về, là việc của người ta, kệ đi ha.
Lảm nhảm nhân ngày đọc bài bạn nào du học rửa chén bên HQ thấy thương :") À cũng nói luông, mình không phải dạng tiểu thư qua học bị UK tát cho vỡ mặt đâu. Trước đó sống tự lập mười mấy năm, đi bụi không biết bao nhiêu nước trong mấy năm, gặp đủ tai nạn khó khăn trên trời dưới đất mà đi học xa còn ngỡ ngàng dữ vậy đó :")

THIEN RI

http://tapchihaingoai.com/thoi-su/quan-thue-nhac-nho-nhung-dieu-can-biet-khi-du-lich-trong-mua/
Ba tháng du lịch quốc tế bận rộn nhất đã gần kề, cơ quan Quan Thuế và Bảo Vệ Biên Giới Hoa Kỳ (CBP) khuyến khích du khách những điều cần “Biết Trước Khi Đi” khi sang Hoa Kỳ du lịch, hoặc trở về quê hương trong mùa Hè này.
Trạm APC kiểm soát sổ thông hành tự động. (Hình: CBP)
Qua một thông cáo báo chí, CBP cho biết, nhân viên của họ tại phi trường quốc tế Los Angeles (LAX) chuẩn bị sẵn sàng để tiếp số lượng hành khách được dự kiến tăng thêm trong mùa Hè này. Với tổng số gần 6.4 triệu hành khách quốc tế đi qua trong sáu tháng đầu của năm tài chính 2017, LAX hiện đứng hàng thứ hai về lượng hành khách quốc tế trong số các phi trường Hoa Kỳ.
Các trạm làm thủ tục nhập cảnh tại phi trường. (Hình: CBP)
Xu hướng này phản ảnh sự gia tăng theo cấp số của du khách quốc tế trong những năm gần đây. Chỉ trong năm tài chính 2016, nhân viên CBP tại LAX đã tiếp tổng cộng 10.7 triệu lượt hành khách, tăng 46% kể từ năm 2009.
“Hoa Kỳ đã và vẫn tiếp tục là một quốc gia chào đón du khách, và CBP vẫn cam kết tạo điều kiện thuận lợi cho họ tới Hoa Kỳ hợp pháp,” ông Carlos C. Martel, giám đốc điều hành CBP tại Los Angeles, được trích lời nói. “Chúng tôi cung cấp dịch vụ đẳng cấp thế giới dựa trên nguyên tắc cơ bản về công chính, sự tôn trọng, và tính chuyên nghiệp.”
“Theo tinh thần cam kết này, CBP áp dụng các chương trình và công nghệ mới, bao gồm Chương Trình Hành Khách Đáng Tin Cậy (Trusted Traveller Programs) và Trạm Kiểm Soát Sổ Thông Hành (Passport Control Kiosk) để giúp hành khách làm thủ tục hiệu quả và nhanh nhất, đồng thời duy trì sứ mệnh hai mặt của chúng tôi về cả an ninh biên giới và tạo thuận lợi cho việc đi lại,” ông Mitch Merriam, giám đốc CBP tại phi trường LAX, được trích lời giải thích.
CBP khuyến khích du khách lên kế hoạch trước, để bảo đảm một chuyến đi trơn tru và hiệu quả. Sử dụng những lời khuyên này để giúp bạn chuẩn bị.
Tài liệu đi du lịch: Khách du lịch phải có sổ thông hành phù hợp và bất kỳ tài liệu du lịch nào liên quan phải sẵn sàng khi tiếp xúc với nhân viên CBP để kiểm soát hoặc khi du lịch nước ngoài. Tìm hiểu thêm thông tin về các văn bản du lịch được chấp thuận để vào Mỹ cũng như thông tin cụ thể của quốc gia tại getyouhome.gov và travel.state.gov. Nhớ mang theo những giấy tờ này với bạn, đừng bỏ vào hành lý.
Tự làm quen với Trạm Kiểm Soát Sổ Thông Hành Tự động (APC) và Kiểm Soát Sổ Thông Hành Di Động (MPC), bắt đầu mùa hè năm nay tại LAX: Hiện tại có 190 trạm APC tại tất cả các ga hành khách quốc tế tại LAX. Hai chương trình này giúp cho tiến trình nhập cảnh hiệu quả hơn, dễ dàng, và không cần giấy tờ cho khách du lịch. Tìm hiểu xem bạn chọn cách nào phù hợp nhất và tăng tốc độ khi vào Hoa Kỳ. APC xúc tiến quá trình nhập cảnh cho hầu hết khách du lịch quốc tế bằng cách cho phép họ gửi thông tin tiểu sử của họ và trả lời các câu hỏi kiểm tra liên quan bằng điện tử tại các trạm tự phục vụ đặt tại 49 phi trường trên toàn thế giới.
Tại 23 phi trường Hoa Kỳ, công dân Mỹ và du khách Canada có thể nộp thông tin về sổ thông hành và trả lời các câu hỏi về thanh tra đến CBP qua ứng dụng điện thoại thông minh hoặc máy tính bảng trước khi đến. Người dùng Android và iPhone có thể tải xuống ứng dụng MPC (Mobile Passport) miễn phí từ Google Play và Apple App Store. Chương trình MPC sẽ có tại LAX mùa hè này.
Khai báo hàng hóa: Khai báo một cách trung thực mọi thứ bạn mang từ nước ngoài, bao gồm các mặt hàng miễn thuế. Nếu có thuế, có thể trả bằng thẻ tín dụng hoặc tiền mặt (Mỹ kim).
Thực phẩm cấm nhập cảnh. (Hình: CBP)
Khai báo thực phẩm: Nhiều sản phẩm nông nghiệp có thể gây ra sâu bệnh tai hại. Nếu bạn có thắc mắc loại thức ăn được cho phép hoặc không được phép vào Hoa Kỳ, hãy vào xem https://help.cbp.gov/ và nhớ không đóng gói những “sản phẩm có hại.”

Ghi danh I-94 và trả tiền trực tuyến: Tăng tốc độ nhập cảnh vào Hoa Kỳ bằng cách cung cấp thông tin về tiểu sử và du lịch của bạn và trả lệ phí $6 cho đơn I-94 trực tuyến tại https://i94.cbp.dhs.gov/, bảy ngày trước khi nhập cảnh.
Khai báo quà tặng: Quà tặng mang về cho mục đích sử dụng cá nhân của bạn phải được khai báo, nhưng bạn có thể ghi vào trong trường hợp miễn trừ cá nhân của bạn. Điều này bao gồm những món quà bạn nhận được khi bạn ra khỏi đất nước và những món quà mà bạn mang về cho người khác.
Bị cấm khác bị hạn chế: Biết được sự khác biệt giữa hàng hóa bị cấm (mà pháp luật cấm nhập vào Hoa Kỳ) và hàng bị hạn chế (các mặt hàng cần giấy phép đặc biệt cho vào Hoa Kỳ). Để biết thêm thông tin, xi vào phần “Restricted/Prohibited” của trang web CBP.
Đi du lịch đem theo thuốc: Khách du lịch phải khai báo tất cả các loại thuốc và các sản phẩm tương tự khi nhập cảnh Hoa Kỳ. Thuốc theo toa phải nằm trong hộp gốc với toa thuốc của bác sĩ in trên hộp chứa. Bạn nên đi du lịch không quá số lượng sử dụng cá nhân, một nguyên tắc nhỏ là không quá 90 ngày cung cấp. Nếu thuốc hoặc thiết bị của bạn không có trong hộp gốc, bạn phải đem theo một bản sao toa thuốc hoặc thư của bác sĩ. Cần phải có giấy kê toa hợp lệ hoặc giấy bác sĩ cho tất cả các loại thuốc nhập cảnh vào Hoa Kỳ.
Đi du lịch đem theo vật nuôi: Mèo và chó phải không bị bệnh tật khi vào Hoa Kỳ. Ngoài ra, chủ chó phải có giấy chứng nhận chích ngừa bệnh dại. Nếu du lịch với con chó con, cần phải hoàn tất một số thủ tục giấy tờ “thêm gia đình mới” ở biên giới. Tất cả vật nuôi đều phải tuân theo các yêu cầu về sức khoẻ, kiểm dịch động thực vật, động vật hoang dã, và các điều cấm. Các quy định về việc đưa thú cưng vào Hoa Kỳ giống nhau cho dù bạn lái xe qua biên giới Hoa Kỳ với vật nuôi của bạn trong xe hơi, trên máy bay hoặc đi du lịch bằng các phương tiện khác. Vật nuôi đưa ra khỏi Hoa Kỳ và đem trở lại phải tuân theo cùng những yêu cầu như những con thú được nhập cảnh lần đầu tiên. Để biết thêm thông tin về việc du lịch nước ngoài cùng thú cưng của bạn hoặc đưa thú nuôi của bạn vào Mỹ, xin vào trang web du lịch thú cưng của APHIS.
Báo cáo khi du lịch với $10,000 trở lên: Không có giới hạn về số tiền bạn có thể đem vào hoặc đem ra khỏi Hoa Kỳ. Tuy nhiên, luật liên bang yêu cầu bạn báo cáo tổng số tiền của bạn từ $10,000 trở lên. Tiền bao gồm tất cả các hình thức tiền tệ. Những người không báo cáo trung thực, tất cả tiền tệ của họ có thể bị tịch thu, và có thể phải trả lệ phí hình sự.
Đối với công dân của các nước Chương Trình Miễn Visa (Visa Waiver Program), cần phải được Hệ Thống Điện Tử Du Lịch (ESTA) cho phép du lịch được ủy quyền, trước khi lên máy bay. Đối với những người đi du lịch bằng đường hàng không hoặc đường biển với Visa, CBP đã tự động hoá Mẫu I-94 để hành khách khỏi phải điền vào một bản sao giấy. Khách du lịch vẫn có thể có được số I-94 và/hoặc một bản sao trực tuyến I-94 của họ.
Trong những chuyến đi về sau, bạn hãy xem xét gia nhập nhóm du khách đáng tin cậy (Trusted Traveller). Có 56 trạm nhập cảnh toàn cầu (Global Entry) tại phi cảng quốc tế LAX. Các thành viên của Trusted Traveller được ghi danh vào Global Entry, NEXUS hoặc SENTRI, tiếp tục được hưởng ưu tiên cho nhập cảnh nhanh nhất với CBP. Thành viên của Trusted Traveller có giá trị trong năm năm.
Nhiệm vụ của CBP là tạo điều kiện dễ dàng cho việc đi lại trong khi duy trì các tiêu chuẩn an ninh cao nhất cho những người sống ở Hoa Kỳ và những người đến thăm.
Vào một ngày tiêu biểu trong năm ngoái, các nhân viên CBP tại LAX tiếp gần 30,000 du khách quốc tế. Trong mùa lễ, khách du lịch nên biết là tình trạng kẹt xe trầm trọng hơn. Lập kế hoạch trước và áp dụng các mẹo du lịch này có thể tiết kiệm thời gian và có một chuyến đi ít căng thẳng hơn.
Mọi chi tiết, xin tham khảo trang web: www.cbp.gov.

A Day With Paul San Francisco Tenderloin Documentary