http://giacngo.vn/tuvansongdao/2012/01/08/5FE203/
Dạy cách cắm
hoa cho người cư sĩ
Giác Ngộ - Ni sư Pomyong Sunim
sống ở một thiền viện (Ni) tại Seoul, nơi bà tu thiền và dạy cách cắm hoa cho
người cư sĩ Hàn Quốc, qua đó giúp họ có được sự bình an và tĩnh lặng hơn...
Lúc năm tuổi, tôi
được mang đến ni viện này. Lúc đó tôi bệnh rất nặng, gia đình sợ là tôi không
sống nổi. Họ tin rằng chỉ có việc gửi tôi lên chùa mới mong cứu được tôi. Thật
vậy, tôi đã lành bệnh và đã sống tại đây như một nữ tu sĩ suốt ba mươi hai năm nay.
Tôi đã chọn ở lại chùa sau khi lành bệnh vì tôi cảm thấy rất thích đời sống nơi
ni viện này. Tôi không ân hận gì về sự chọn lựa đó, và nguyện suốt đời làm
người tu. Tôi bắt đầu việc cắm hoa năm 1988 khi Thế vận hội Olympics đang được
phát động, và chúng tôi được yêu cầu chỉ bày cho khách phương Tây cách cắm hoa
theo phương cách của Phật giáo. Năm đó chúng tôi bắt đầu lập hội, và đã
hoạt động suôn sẻ từ bấy đến nay. Giờ hàng năm đều có triển lãm cắm hoa do chư
Ni đảm nhiệm vào ngày Phật đản.
Trong thiền viện
này, cũng có không gian dành riêng cho các hoạt động văn hóa. Mỗi thứ sáu, các
nữ cư sĩ đến thực hành cắm hoa với tôi. Vì có chút năng khiếu trong việc này,
tôi muốn chia sẻ khả năng đó với các cư sĩ đến chùa. Qua việc dạy họ cắm hoa
tôi hy vọng là cũng có thể truyền tải giáo pháp cho họ. Nhiều người thuộc các
tôn giáo khác đôi khi cũng tham gia với chúng tôi. Lúc đầu, tôi không nói về
Phật giáo. Dần dần, trong khi thực hành cắm hoa, khi thuận tiện, tôi đem giáo
lý của Đức Phật vào một cách tự nhiên.
Tôi rất thích hoa.
Tôi biết cách cắm hoa nhờ luôn dâng hoa cúng Phật. Có sáu hình thức cúng dường
cho Đức Phật, và hoa là một trong sáu cách đó. Nghệ thuật tâm linh này đã bị
mai một khi Phật giáo bị những người theo Nho giáo đàn áp trong suốt năm trăm
năm. Tôi muốn làm sống dậy nghệ thuật tâm linh này cho Phật giáo vì người ta có
thể được lợi ích nếu được học một cách nghiêm chỉnh. Nghệ thuật cắm hoa không
phải chỉ là cắm hoa vào bình. Khi cắm hoa tôi thiền, và tâm tôi trở nên rất yên
tĩnh khi tôi gác bỏ mọi chuyện. Vì dầu là một nữ tu sĩ, tôi cũng có những khó
khăn của riêng mình. Khi cắm hoa, những gì mà tôi chứng kiến, những gì mà tôi
thu thập, tất cả những nỗi bất an trong lòng tôi, tất cả đều biến mất. Đối với
tôi, điều này cũng giống như thiền định.
Lúc bắt đầu lớp học,
chúng tôi tụng kinh Phật, thề nguyện nương trú Tam bảo (Phật, Pháp, Tăng), và
đọc Tâm kinh (Heart Sutra-một bản kinh Đại thừa ngắn về tánh
Không). Sau đó im lặng ngồi thiền trong năm phút. Tôi nói với các học
viên rằng tâm trí của họ cũng cần tươi đẹp như hoa. Tuy nhiên, điều đó không
thể có được vì chúng ta sống trong vô minh và những nỗi ám ảnh u ám. Tôi khuyến
khích họ nên tiếp xúc với con cái, thân bằng với tâm cao quý, và tươi đẹp như
hoa. Tôi cố gắng giảng về Đức Phật và giáo lý của Ngài bằng những ẩn dụ, biểu
tượng về hoa. Đó là một cách giáo dục toàn vẹn: từ cách cắm hoa đúng cách, đến
cách gìn giữ thân tâm. Họ phải giữ tư thế phù hợp khi cắm hoa. Lưng phải thẳng.
Tâm phải trong sáng, tỉnh thức, không chỉ trong lớp học mà cả trong đời sống
hàng ngày. Khi tôi nói họ phải sống có trí tuệ, tôi hàm ý là họ phải sống một
cách khôn ngoan. Bất cứ khi nào phải đối mặt với những hoàn cảnh khó khăn, họ
phải cố gắng giải quyết chúng một cách khôn ngoan.
Các nữ cư sĩ đến học
thường đã lập gia đình. Trong cuộc sống gia đình, họ gặp phải bao điều khó
khăn-với chồng con, gia đình, mẹ chồng. Ngày nay, cuộc sống gia đình thường rất
phức tạp, và điều này thường khiến người ta rất đau khổ. Tôi khuyên họ nên giải
quyết các vấn đề này một cách khôn ngoan. Đôi khi họ chia sẻ với tôi những nỗi
khổ đau to lớn mà họ không biết làm cách nào để giải quyết hay để chịu đựng,
nên sau mỗi buổi học tôi thường có những buổi gặp riêng để tư vấn cho họ. Đức
Phật ngự trên toà sen cao ngất, nhưng chư Ni chúng tôi là chúng sanh, và người
ta có thể chia sẻ với chúng tôi tất cả những gì trong tâm họ. Bằng cách chia sẻ
với tôi về những vấn đề của họ, họ cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn.
Các nữ cư sĩ này
thường ở tuổi trung niên, hơn bốn mươi. Họ ở một bước ngoặt của cuộc đời. Họ tự
hỏi về ý nghĩa cuộc đời mình. Họ đã lập gia đình từ lúc hai mươi, ba mươi tuổi,
giờ họ bốn mươi, năm mươi, con cái đã lớn, đã tự lập. Hai mươi năm qua họ bận
rộn chăm sóc con cái, lo lắng cho chồng. Giờ đã trọng tuổi, họ bắt đầu tự hỏi
những điều như: “Tôi đã làm gì suốt những năm tháng qua?”, “Ý nghĩa cuộc đời
tôi là gì?”. Những năm tháng qua, họ không thể sống theo ý mình muốn.
Nghe ở chùa có lớp cắm hoa, họ đã đến, coi như là một phần thưởng nhỏ cho bản
thân. Từ lúc đó trở đi họ có thể chăm lo cho bản thân nhiều hơn.
Dầu họ đã nhiều năm
đến chùa, lắng nghe Phật pháp, nhưng họ chưa từng hành thiền. Những gì
chư Ni giảng về thiền và cuộc sống chưa thực sự thấm sâu vào họ. Nhưng qua việc
học cắm hoa, họ có thể tương quan với tôi tốt hơn, bắt đầu quán chiếu và cố
gắng hành thiền. Nhiều người chia sẻ với tôi là tâm của họ được bình an và tĩnh
lặng hơn như thế nào kể từ khi họ đến đây.
Diệu Ngộ Mỹ Thanh dịch
(Chuyển ngữ từ Buddhism’s Women, NXB Wisdom Publication
Một đóa
mai vừa nở
Cả thế giới bừng dậy
Một tiếng nhạc ngân lên
Rung chuyển cõi ba ngàn
Một cánh hạc vỗ nhẹ
Kết hợp không, thời gian
Nơi khuôn mặt nghìn đời
Một nụ cười thoáng hiện
Một thân thể nhỏ bé
Tràn ngập không, thời gian.
BỨC CỔ HỌA
Nếu nhìn bức tranh xưa và hình bình hoa này, chúng ta thấy:
1. Ngọn núi lớn nhất.
2. Hai ngọn núi Đông và Tây.
3. Ngọn núi gần nhất.
4. Dòng thác chảy.
5. Ngọn đồi.
6. Khu rừng, trong đó thấp thoáng hình ảnh một thiền thất hay ngôi chùa.
7. Một con sông.
8. Một con đường đất.
9. Vùng gần nhất (cận ảnh) của bức tranh có các tảng đá cùng hình ảnh các căn nhà rải rác.
BÌNH HOA
1. Một cành cây (lá hay hoa) đẹp và lớn nhất.
2. Hai nhánh cây bên phải và trái.
3. Một đóa hoa thật đẹp.
4. Những chiếc lá.
5. Một cành cong.
6. Một chùm hoa nhỏ hay lá có màu sắc.
7. Một cành dài uyển chuyển.
8. Chùm hoa nhỏ hay lá hướng về phía trước.
Ba cành
hoa cắm không cân xứng nơi bình hoa biểu lộ sự hợp nhất của mọi sự đối nghịch
trong vũ trụ và nơi mỗi chúng ta: vừa là rỗng rang tuyệt đối mà lại vừa tràn đầy
vô cùng; vừa là đầy sức sống vừa là buông xả không dính mắc, vừa là chuyển động
mà lại là yên tĩnh, hay nói theo tinh thần Bát-nhã, màu sắc hòa hợp, hình dáng
xinh tươi của mỗi đóa hoa, mỗi cành lá hiện hữu rực rỡ trong cái vắng lặng bao
la.
Khi cắm một bình hoa, chúng ta tham dự vào sự sáng tạo tuyệt đối và sự hủy diệt tuyệt đối. Các cánh hoa, cành lá, bình hoa, nước nuôi hoa được sắp xếp, phối hợp để tạo thành một vẻ đẹp toàn thể, bày tỏ nguồn sống của vũ trụ nơi hoa lá mong manh. Nét đẹp của Ba ngàn Thế giới ngưng đọng nơi một bình hoa bé nhỏ. Một bình hoa nhỏ bé ấy là vũ trụ mênh mông. Đồng thời khi để tâm vào sự sáng tạo ấy, ta chỉ thuận theo những nguyên tắc tự nhiên của vũ trụ chuyển biến mà sắp xếp cây cành, không còn để ý đến cái tôi (ngã) nhỏ bé của mình nữa. Các ý tưởng khen chê, ưa ghét, phê phán... quấy nhiễu tâm ta hằng ngày cũng tự tan biến đi.
Khi ta hoàn toàn chú tâm vào việc cắm hoa thì cái tôi nhỏ bé với những mâu thuẫn, xung đột, khổ đau hằng ngày của nó bỗng nhiên tan biến, để ta nhập vào vũ trụ mênh mông của thể tánh, cái rỗng lặng nồng ấm bao la của dòng suối trong mát đầu nguồn. Đó là sự hủy diệt toàn diện của tâm mê mờ để niềm an vui vô cùng (Phật tánh) tự nó xuất hiện.
Khi cắm một bình hoa, chúng ta tham dự vào sự sáng tạo tuyệt đối và sự hủy diệt tuyệt đối. Các cánh hoa, cành lá, bình hoa, nước nuôi hoa được sắp xếp, phối hợp để tạo thành một vẻ đẹp toàn thể, bày tỏ nguồn sống của vũ trụ nơi hoa lá mong manh. Nét đẹp của Ba ngàn Thế giới ngưng đọng nơi một bình hoa bé nhỏ. Một bình hoa nhỏ bé ấy là vũ trụ mênh mông. Đồng thời khi để tâm vào sự sáng tạo ấy, ta chỉ thuận theo những nguyên tắc tự nhiên của vũ trụ chuyển biến mà sắp xếp cây cành, không còn để ý đến cái tôi (ngã) nhỏ bé của mình nữa. Các ý tưởng khen chê, ưa ghét, phê phán... quấy nhiễu tâm ta hằng ngày cũng tự tan biến đi.
Khi ta hoàn toàn chú tâm vào việc cắm hoa thì cái tôi nhỏ bé với những mâu thuẫn, xung đột, khổ đau hằng ngày của nó bỗng nhiên tan biến, để ta nhập vào vũ trụ mênh mông của thể tánh, cái rỗng lặng nồng ấm bao la của dòng suối trong mát đầu nguồn. Đó là sự hủy diệt toàn diện của tâm mê mờ để niềm an vui vô cùng (Phật tánh) tự nó xuất hiện.
·
Oriental Lillies Large
·
Foam ngâm nước lạnh 1,2 giờ
·
Khi cắm, cắt ngắn độ 2/3 cành hoa
Golden Cane Palm
Exotic Casanblanca Oriental Lily White
Glasshouse Chrysanthemum
No comments:
Post a Comment