“Đánh tư sản” ở miền nam sau 1975

Sài Gòn trước 1975
Sài Gòn trước 1975
Tú Hoa
I. ĐÁNH TƯ SẢN
ĐÁNH TƯ SẢN cũng là một sự kiện chấn động lịch sử Việt Nam ngang hàng sự kiện THUYỀN NHÂN VIỆT NAM và chỉ xảy ra sau ngày 30 tháng Tư năm 1975.
Sự kiện ĐÁNH TƯ SẢN do Hà Nội thực hiện đối với người dân miền Nam Việt Nam theo Quyết Định mang số 111/CP vào ngày tháng 4 năm 1977 do Phạm Hùng ký chỉ đặc biệt nhằm vào việc tịch thu nhà cửa đất đai của nhân dân miền Nam 
Các đợt ĐÁNH TƯ SẢN đối với người dân miền Nam được Hà Nội cho ký số X1, X2 và X3.
Đợt  X1 được bắt đầu vào sáng ngày 11 tháng Chín năm 1975 xảy ra khắp 17 tỉnh thành miền Nam và thành phố Sài Gòn. Đợt này chủ yếu nhắm vào nhà của các cư dân thành thị, tịch thu nhà và cưỡng bức toàn bộ những nạn nhân phải đi về vùng Kinh Tế Mới sống. Đợt X1 này tập trung vào những người dân Việt gốc Hoa vốn đã di dân vào miền Nam Việt Nam từ cuối triều Minh, đầu triều nhà Thanh, sanh sống thanh công tại miền Nam ngót nghét hơn 200 năm.
Đợt X2 được Hà Nội tiến hành từ tháng Ba năm 1978 và được kéo dài cho đến sau Đổi Mới, tức là khoảng năm 1990 thì mới chấm dứt. Đợt này chủ yếu nhắm vào tư thuơng, tiểu tư sản, các thành phần sản xuất nhỏ vốn rất đa dạng và phồn thịnh trong nền kinh tế tự do do chính phủ Việt Nam Cộng Hòa khuyến khích hậu thuẫn cho quốc dân từ bấy lâu.
Nền công nghiệp nhẹ, sản xuất đồ sài gia dụng trong nhà của Việt Nam đã hoàn toàn chính thức bị phá hũy. Người dân Việt Nam sẽ không còn thấy các sản phẫm tự hào của dân tộc như nồi nhôm hiệu Ba Cây Dừa , xà-bông (savon) hiệu cô Ba, xe hơi hiệu La Đalat, hiệu đèn trang trí Nguyễn Văn Mạnh, …etc…. Không những thế, các nhà máy nhỏ sản xuất nhu yếu phẫm như đường, bột giặt, giấy, …etc cũng bị tê liệt vì chủ nhân bị quốc hữu hóa.
Riêng tại Sài Gòn, thì báo Tuổi Trẻ đã phải thừa nhận là đã có trên 10000 tiệm bán bị đóng chỉ qua một đêm, khiến một viên thuốc trụ sinh cũng không có mà mua, mà dùng. Nhà sách Khai Trí lừng lẫy, biểu tượng của cả Sài Gòn cũng bị báo đài tại Sài Gòn lúc bấy giờ rêu rao là tư bản và cần phải tịch thu. Nhà sách Khai Trí vốn đã từ tâm giúp đỡ biết bao văn nghệ sĩ của miền Nam, âm thầm thực hiện đường lối khai dân trí của cụ Phan Chu Trinh cho dân tộc
Riêng về chỉ thị 43 của Bộ Chính Trị  vào tháng Năm năm 1978 đã quốc hữu hóa toàn bộ đát đai của nông dân miền Nam vào tay nhà nước thông qua hình thức “Tập Đoàn Sản Xuất” dẫn đến nạn đói năm 1979 ngay liền sau đó vì lúa gạo và các sản phẩm nông nghiệp bị sút giảm toàn diện tại miền Nam.
Tình trạng ở nông thôn miền Nam càng kinh khiếp và dữ dội hơn ở Sài Gòn dù không ồn ào bằng.
Tổng số lúa mà nông dân miền Nam bị chở ra ngoài Bắc không thông qua quy chế thu mua được loan truyền là khoảng 4 triệu tấn gạo vào đầu năm 1978 trên đài phát thanh Hà Nội khi ca ngợi thành tích ĐÁNH TƯ SẢN của các đảng bộ địa phương miền Nam. Đương nhiên, con số chính thức được các nông dân kêu ca là lớn hơn nhiều.
Sang đến năm 1979, Võ Văn Kiệt đã phải loan báo thu mua lúa từ nông dân với giá cao gấp cả ngàn lần giá quy định của Nhà Nước (!) để cứu vãn tình thế bất mãn không còn dằn được nữa từ nông dân miền Nam trước những đợt thu lúa từ năm 1977 trở đi.
Song song với chiến dịch X2 là chiến dịch X3 đặc biệt tập trung tại Sài Gòn. Sau chiến dịch X3, hàng ngàn gia đình cán bộ miền Bắc đã vào Sài gòn sinh sống trong những ngôi nhà bị tịch thu. Theo thừa nhận ngắn ngủi từ báo SGGP và báo Công An khi bàn đến vấn đề trả lại nhà cho những “đối tượng” bị đánh tư sản oan ức vào tháng 9 năm 1989, ước tính lên đến khoảng 150 ngàn người thuộc gia đình cán bộ gốc miền Bắc vào Sài Gòn sinh sống trong những ngôi nhà bị tịch thu.
Đỗ Mười, sau này là Tổng Bí Thư Đảng, lúc bấy giờ thay thế ông Nguyễn Văn Linh làm trưởng ban cải tạo TW Vào ngày 16 tháng Hai năm 1976 là người chỉ huy trực tiếp đợt thực hiện này.
Trong chiến dịch này, số lượng người Sài Gòn phải bị mất hết tài sản và bị cưỡng bức đi KINH TẾ MỚI là khoảng SÁU TRĂM NGÀN NGƯỜI, tạo ra một sự hoảng sợ hoang man chưa từng có trong lịch sử phát triển Sài Gòn qua các triều đại. Cuối đợt X3 , ghi nhận của Hà Nội là có khoảng 950 ngàn người Sài Gòn bị cưỡng bức đi KINH TẾ MỚI, không hoàn thành chỉ tiêu đề ra là một triệu hai người!
Sức mạnh kinh tế Sài Gòn tự nhiên bị phá hoại đi đến kiết quệ hoàn toàn sau chiến dịch X3 do Đổ Mười trực tiếp chỉ huy. Hơn 14 NGÀN cơ sở tiểu thủ công nghiệp tại Sài Gòn rất cần cho nền kinh tế quốc dân, với khoảng 270 ngàn nhân công hoàn toàn bị trắng tay, đóng cửa với tổng số thiệt hại tài sản trước mắt lên đế gần chín đến hai mươi mốt tỷ Mỹ kim và tiến trình phát triển công nghệ của đất nước trong tự cường hoàn toàn KHÔNG CÒN HY VỌNG để phục hồi.
Riêng về tổng số vàng, nữ trang tịch tư từ tư bản ở miền Nam được các báo đài của Đảng thừa nhận lên đến 4000 lượng vàng- nhưng đây chỉ là con số tượng trưng tính riêng ở Sài Gòn từ tháng Năm năm 1977 qua tháng Hai năm 1978 mà thôi. Cả thảy trên dưới gần 35 ngàn lượng vàng, tính luôn cả nữ trang và kim cương thu trong những đợt ĐÁNH TƯ SẢN ở miền Nam.
Xin được ghi chú thêm là chỉ nội vụ Hà Nội tiến hành cho phép người Việt gốc Hoa ra đi bán chính thức nếu đóng khoảng 120 lượng vàng đã góp vào gần 10 ngàn lượng vàng tổng cộng.
Trung bình , mổi người dân miền Nam nằm trong đối tượng bị ĐÁNH TƯ SẢN mất trắng khoảng 9 lượng vàng không tính đất đai, nhà cửa, phụ tùng thiết bị , đồ cổ, và các tài sản khác. Trữ lượng vàng của toàn bộ người dân miền Nam có thể lên đến 250 ngàn lượng vàng tính đến năm 1975 nhưng đồng bào khôn khéo giấu đi và phản kháng cũng như đem theo khi di tản.
II. KINH TẾ MỚI:
Tất cả những ai tại Sài Gòn bị Sản Hà Nội tịch thu nhà , tài sản điều phải đi về vùng KINH TẾ MỚI, là những nơi mà cơ sở hạ tầng cho sinh hoạt chưa được xây dựng, trong đó có cả điện nước, trường học và bệnh xá. HƠN SÁU TRĂM NGÀN nạn nhân bị cưỡng bức qua đêm phải rời Sài Gòn để về những vùng KINH TẾ MỚI và bỏ lại hết toàn bộ tài sản của mình từ nhà ở, của cải, đồ đạc cho Đảng quản lý.
Những người bị cướp bóc, tịch thu nhà và sau đó dồn lên vùng kinh tế mới
Những người bị tịch thu nhà và sau đó dồn lên vùng kinh tế mới
Chỉ tiêu đề ra là phải đưa cưỡng bức khoảng gần một triệu người Sài Gòn ra các Vùng KINH TẾ MỚI và buộc họ phải bỏ hết tài sản nhà cửa lại cho Hà Nội quản lý. Tổng kết từ các báo cáo thành tích cải tạo XHCN của Đảng, số người bị cưỡng bức đi Kinh Tế Mới từ Sài Gòn qua mười năm Quá Độ- ĐÁNH TƯ SẢN như sau:
THỜI KỲ
CHỈ TIÊU
KẾT QUẢ THỰC HIỆN
GHI CHÚ
1976- 1979
4 triệu người
1,5 triệu người
95% là từ Sài Gòn
1979-1984
1 triệu người
1,3 triệu người
50% là từ Sài Gòn
Khi đến vùng KINH TẾ MỚI để sống tham gia các tập đoàn sản xuất hay còn gọi tắt là Hợp Tác Xã, “thành quả lao động” của các nạn nhân này được phân phối chia ra như sau:
– 30% trả thuế
– 25% góp cho chính phủ theo giá thu mua của nhà nước;
– 15% trả lương cho cán bộ quản lý ;
– 30% còn lại chia cho các thành viên tính theo số điểm thuế lao động
Như vậy là sản phẩm nông nghiệp từ các nông trường vùng Kinh tế Mới đã bị Đảng tịch thu hết 70 % và chỉ còn 30% là chia lại cho các thành viên, vốn là các nạn nhân bị tịch thu nhà cửa sống trong vùng Kinh Tế Mới.
Thế là cả triệu người dân Sài Gòn đột nhiên lâm vào cảnh đói kém trầm trọng như là đòn trả thù hữu hiệu của chế độ Hà Nội đối với những bị liệt vào thành phần không phải “Cách Mạng”, ngụy quân ngụy quyền và tiểu tư sản.
Ước tính có khoảng 300 ngàn trẻ em bị thất học vì sống ở các vùng Kinh Tế Mới này. Nhân dân miền Nam- cả triệu người đang sống sung túc bổng lao vào chịu đói kém khổ sở chưa từng có. Nạn đói kém lan tràn khắp mọi nơi, mọi nhà trước thảm cảnh.
Hàng vạn người dân Sài Gòn đã phải bỏ trốn khỏi các vùng Kinh Tế Mới, đi ăn xin trên đường Về Sài Gòn, đói rách khổ sở. Đây là thời kỳ khốn khổ bi đát nhất trong lịch sử phát triển Sài Gòn.
III. Quyết Định 111/CP của Hà Nội về việc “Đánh tư sản ” ở miền Nam Việt Nam
Quyết định 111/CP của Hà Nội là một tài liệu chứng quan trọng. Quyết định này là nguồn gốc của mọi khổ đau, nghèo khó của người dân miền Nam Việt Nam sau ngày 30 tháng Tư năm 1975 và là lý do Việt Nam bị tụt hậu về mọi mặt, đứng hàng thứ ba nghèo nhất thế giới theo tuyên bố của Liên Hiệp Quốc vào năm 1985.
Trích : 
IV. ĐỐI VỚI NHÀ, ĐẤT CỦA CÁC TỔ CHỨC VÀ CÁ NHÂN THUỘC BỘ MÁY CAI TRỊ CỦA NGUỴ QUÂN NGUỴ QUYỀN VÀ ĐẢNG PHÁI PHẢN ĐỘNG
1. Mọi loại nhà cửa, đất đai trước ngày Giải phóng do chính quyền Mỹ nguỵ quản lý hoặc dành cho những tổ chức hay cá nhân, thuộc nguỵ quân nguỵ quyền và các tổ chức đảng phái phản động sử dụng, nay đều là tài sản công cộng, do Nhà nước trực tiếp quản lý.
2. Nhà cửa, đất đai của những người sau đây đều do Nhà nước trực tiếp quản lý:
– Sĩ quan nguỵ quân cấp từ thiếu tá trở lên.
– Sĩ quan cảnh sát từ cấp trung uý trở lên.
– Cán bộ thuộc bộ máy cai trị của nguỵ quyền đã giữ chức vụ, từ Chủ sự phòng cơ quan Trung ương, Ty phó, Quận phó trở lên.
– Các phần tử ác ôn, mật vụ, tình báo, chiêu hồi cố tình phản cách mạng.
Điều IV của QĐ 111/CP đã cho thấy rõ gia đình thân nhân của quân lực Việt Nam Cộng Hòa phải chịu mất nhà mất cửa rất thê thảm. Mọi quy chụp là phản động hay Ngụy quyền thì coi như là bị tịch thu nhà cửa.
Dòng chữ cuối cùng của khoản 2 điều IV của QĐ 111/CP có ghi rõ là nhà cửa đất đai của các thành phần sau đây bị tịch thu: “Các phần tử ác ôn, mật vụ, tình báo, chiêu hồi cố tình phản cách mạng.” Bởi không có định nghĩa rõ ràng thế nào là thành phần ác ôn nên các viên chức cán bộ Cộng Sản tha hồ kết tội thuờng dân vô tôi vạ là thành phần ác ôn của “Ngụy quyền” để tư lợi cướp bóc nhà cửa cho riêng mình, không cần tòa án nào xét xử cả. Ai ai cũng có thể là điệp viên CIA, hay là có lý lịch ba đời liên quan đến Ngụy quân, và điều có tư tưởng phản động và cần phải tịch thu nhà cửa dựa trên điều khoản này của Q Đ 111/CP.
Không khí hoảng sợ , đau thuơng oán hận lan tràn khắp cả miền Nam.
IV. Hậu quả ĐÁNH TƯ SẢN của Hà Nội:
Theo các chuyên gia của Liên Hiệp Quốc về kinh tế, Việt Nam tụt hậu hơn 50 năm về kinh tế vì các chính sách đánh tư sản này của Cộng Sản Hà Nội lên đầu người dân miền Nam. Việt Nam là quốc gia nghèo đứng hàng thứ ba trên thế giới vào năm 1985.
Cho đến giờ phút này, người dân Việt Nam vẫn chưa thực sự có quyền TƯ HỮU mà chỉ có quyền SỬ DỤNG, nghĩa là thảm họa bị ĐÁNH TƯ SẢN trong quá khứ vẫn treo lơ lửng trên đầu người dân Việt Nam bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chiếu theo luật pháp hiện hành của Hà Nội.
Kinh tế của Việt Nam mãi đến năm 1997 mới thực sự khắc phục được một phần hâu quả của 10 năm Quá Độ, ĐÁNH TƯ SẢN do Hà Nội tiến hành từ năm 1976 đến năm 1987.
Từ năm 1987 đến năm 1997, Hoa Kỳ đã nhắm mắt làm ngơ cho những người Việt di tản hay Vượt Biên định cư tại Mỹ gởi tiền hàng ồ ạt về cứu đói thân nhân mình và vực dậy sự sinh động về kinh tế vốn có ngày nào của miền Nam.Tổng số ngoại tệ gởi về lên đến 8 đến 15 tỷ Mỹ kim mỗi năm trong suốt 10 năm đó.
Sang đến năm 1989, báo SGGP từ Sài Gòn chịu 90 % ngân sách của cả nước và bắt đầu tiến hành trả lại nhà cho một số nạn nhân bao năm trời khổ ải, cũng như bắt đầu bàn tới vấn đề cho phép các sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa được bán nhà vốn hầu hết đã bị tịch thu nếu ra đi theo chương trình HO-Special Release Reeducation Center Detainee Resettlement Program (Chương trình tái định cư phóng thích đặc biệt tù nhân trung tâm cải tạo)
Chỉ số nghèo đói của Việt Nam đứng hàng thứ ba trên thế giới và chỉ mới có những tiến bộ cải thiện khi World Bank và USAID tăng tốc trợ giúp.
Mọi tài liệu, hình ảnh ca ngợi ĐÁNH TƯ SẢN từ các báo chí đài phát thanh của Đảng cũng bị dẹp dần đi.
Hà Nội tới ngày nay vẫn chưa chính thức xin lỗi hai mươi mốt triệu người dân miền Nam về hành động này.

32 thoughts on ““Đánh tư sản” ở miền nam sau 1975

  1. Ước mơ nam bắc chia thành 2 nước thử xem koy ai chết trước . mong cho sao này việt nàm thành tư bản và là cường quốc:văn minhnhư mỹ lịch sự như nhật truyền thống như nhật. Sài gòn sẻ trở lại với cái tên rất củ nhưng mang đầy kêu hảnn. Sài gòn hòn ngọc viễn đông.
    • Đọc ước mơ của bạn vn dan chu cong hoa tui cười răng lụm không kịp luôn á.
      Nam Bắc chia thành hai nước, chỉ có người dân (là tui và bạn và ba và má và nội và ngoại và bồ bịch hai bên đó) khổ thôi, lãnh tụ còn khuya mới khổ, nhớ nha bạn.
      Bằng cớ nè: thập niên 60. thập niên 70 của thế kỉ trước, ở miền Bắc xã hội chủ nghĩa tươi đẹp, dưới thời bao cấp với chế độ tem phiếu bất hủ danh chấn giang hồ, thông qua hệ thống cửa hàng của đảng, người dân được cung cấp lương thực nhu yếu phẩm theo định mức. Trong khi đó, cán bộ cao cấp (là lãnh tụ đó) có cửa hàng riêng ở Tông Đản đặng phục vụ theo nhu cầu (gạo ngon hơn thịt cá tươi hơn…), cán bộ được hưởng chế độ chăm sóc y tế tốt hơn (mời bạn Google “ban chăm sóc sức khỏe trung ương) vân vân các cái.
      Nếu không tin tui, bạn hỏi ba má ông bà của bạn thì biết. Á mà không được thì tìm đọc trên net.
      Bằng cớ nữa nè: tui có ông bác sống sung túc nhờ vào việc chuyên cung cấp mỹ phẩm của bọn đế quốc tư bổn cho mấy phu nhân lãnh tụ Bắc Triều Tiên các thập niên 70 80 90 thế kỉ trước.
      Ừa mà cái này tui nổ, tin hay không tùy bạn, nhưng bác tui ổng nói tụi đế quốc ngu quá, cấm vận tuyệt đối mỹ phẩm là Bắc Triều Tiên chết chắc.
      Tui biên còm men nài như một thỉnh cầu, rằng bạn vn dan chu cong hoa không phiền hãy lập mơ ước thông minh hơn một chút, một chút nữa thôi bạn.
      Chào thân ái và quyết thắng.
      • Chế độ tem phiếu, phân phát theo nhu cầu tức là dù có làm việc nhiều hơn, năng suất hơn thì vẫn phát đủ dùng, phần còn dư sẽ đóng góp toàn dân ( tui hiểu có đúng không nhỉ)
        Phần dư đóng góp toàn dân đó để nuôi mấy thằng ăn không ngồi rồi dán cái mác lãnh tụ (tủ lạnh thì có)..sau đó con cháu chúng nó cũng ngồi vào đó, bỏ qua cái gọi là cạnh tranh công bằng mà thế bằng cha truyền con nối hay còn gọi là COCC.
        Và câu cuối nè bồ tèo…hình như trên thế giới các cường quốc cộng sản như Liên xô, Trung Quốc vẫn không áp dụng tem phiếu và chức vụ phải thi tuyển nhé
        Tui chẳng theo phe nào cả, nhưng cái tui thấy rõ ràng nhất là xã hội vẫn còn COCC, vẫn chưa minh bạch và tụt hậu so với trước kia. Vậy cái sự thật hiển nhiên đó là do đâu, do người dân ah ? Tui trả lời luôn nhé
        Các bạn “tủ lạnh” làm việc yếu kém nên xã hội mới đi xuống, mà cải tổ thì phải thay người cầm quyền, ai đòi thay thì các bạn nói là phản động, là đảo chính. Tui cóc cần biết đứa nào cầm quyền nhưng yếu kém, tham nhũng COCC mà không cạnh tranh công bằng thì cút đi cho người khác làm…chỉ vậy thôi nhé
    • Sài Gòn – Hòn Ngọc viễn đông…. Dù ko biết lịch sử đúng hay sai nhưng mình vẫn yêu những kiến trúc xưa của Sài Gòn. Là một người trẻ nhưng mình rất đam mê đồ cổ và thích nhìn những gì được cho là giá trị của lịch sử
  2. Xin cám ơn tác giả, bài viết rất hay.
    Tôi có một điểm chưa rõ, trong bài viết có nói vào năm 1978 CS Hà Nội đã thu gom không thông qua quy chế mua 4 triệu tấn gạo và đến năm 1979 thì Võ Văn Kiệt đã phải thu mua lại lúa gạo của nông dân với mức giá cao hơn.
    Xin hỏi vậy 4 triệu tấn gạo mà CS Hà Nội đã tịch thu của người dân miền Nam Việt Nam đã đi đâu?
    Xin cám ơn.
    • Rồi sao bạn bạn biết trước 1975 sài gòn được nhập khẩu cả lao động nước ngoài như Hàn quốc Thái lan Singapore về ai mà đc xuất khẩu lao động vào nam Việt Nam như trứng số ấy
      • mình có nghe kể : học sinh của singapore hồi đó chỉ ao ước một lần được đến miền nam việt nam để đi du học , qua sách báo và tạp chí và nhiều nguồn khác nhau khẳng định rằng việt nam trước năm 1975 được mệnh danh là hòn ngọc của châu á
      • các bạn đọc ” Khi đồng minh tháo chạy ” của t.s Nguyễn Tiến Hưng đi rồi biết kinh tế Nam VN trước 75 như nào, và sau đó các bạn thử google Thailand ,Sing, Nam Hàn thập niên 70 kinh tế của họ như nào đã nhé. Đừng có tay nhanh hơn não. Đéo thân !
    • Chở về Bắc chứ còn đi đâu. Lúc đó không phải chỉ lúa gạo. CSVN vào MN vơ vét chở về. Một phần là do đang chủ trương, một phần là cá nhân Dng viên lam̀, phần naỳ làm lén lút hơn, hay phải chia chác và mua đường.
    • Số gạo đó đi vào kho của các cấp lãnh đạo Đảng ở Hà Nội nói riêng và miền Bắc nói chung. Có vậy cũng hỏi.
      Tôi có 1 người bạn ở Hải Dương, ba bạn đó từng làm cán bộ lãnh đạo 1 HTX trong vùng, đã rất tiếc nuối mỗi khi nhắc đến thời bao cấp. Vì theo nhỏ bạn đó nói, thời đó nhà nó sung túc lắm, muốn gì cũng có, dư ăn dư để, còn ước gì được quay lại thời đó, khỏi phải suy nghĩ có làm việc mới có ăn như bây giờ.
      Điều đó cho thấy viễn cảnh tại miền Bắc trái ngược hoàn toàn với viễn cảnh tại miền Nam trong thời bao cấp.
  3. Rất đúng, cải tạo tư sản thật ra là “cướp hợp pháp”. Sau khi cướp, ngày nào cũng đến ra rả vận động đi KT mới. Nhà nào có con đi bộ đội còn trụ lại được, ko thì khó sống. Sau “giải phóng”dân SG ai cũng bị ghẻ, do ăn uống thiếu thốn, không có xà bông tắm và bột giặt để giăt giũ.
    • Bạn nói đúng lắm. Cộng sản vào thì dân chết đói. Nó có “giải phóng” gì được cho ai đâu. Đói khát, ghẻ lở đầy ra đó. Lúc CS chiếm miền Nam tui chỉ mới có 5 tuổi thôi nhưng vẫn còn nhớ cảnh ăn cơm độn toàn là khoai mì, khoai lang, mì sợi luộc ra toàn mùi mốc ẩm và có mấy con mọt đen đen nhưng cũng phải ráng mà muốt. Môi trường sống dơ bẩn và thiếu thốn đủ thứ. Anh chị em và cả tui nữa đều bị ghẻ. Nhớ lại cuộc sống mấy năm đó thật là hải hùng. Sau 2 năm CS vô thì ba tui mất vì bị đi học tập cải tạo, lúc đó gia đình tui đã tệ càng tệ hơn. Mẹ tui đã bằng mọi cách tìm đường để cho anh chị em tui đi vượt biên vì bà nói với lý lịch con nguỵ quân nguỵ quyền của tụi tui thì sau này chỉ có nước đi ăn mày chứ chẳng được học hành gì. Cuộc sống của chúng tui ở nước ngoài khá giả và cũng nhờ vậy mà bà con họ hàng còn bị kẹt lại ở VN cũng đỡ hơn vì nhờ có gđ tui gởi hàng và tiền về cho. Những đứa trẻ sinh ra sau này đã bị CS tuyên truyền nên không thấy cái sự tàn bạo vô nhân đạo của bọn CS. Nhờ tiền tỉ đô la của kiều bào gởi về VN hằng năm nên cuộc sống người dân trong nước mới được như ngày hôm nay và mấy thằng CS cũng có dịp được ăn xén ăn bớt. Nếu những năm 90 tụi CS không mở cửa để kiều bào về thì tụi nó cũng đâu có “MẬP” như bây giờ mà nói dóc.
      • giống như bạn, ba mình là một dược sĩ thường xuyên đi cứu giúp những người ốm đau,vùng dân tộc thiểu số ông thường làm việc chung với người mỹ,tay nghề của ông phải nói là bằng bac sĩ thời nay… nhưng khi giải phóng ,ông bị cấm hoàn toàn,thậm chí giấy tờ bị tịch thu,cấm hành nghề,…giờ ổng trở thành một người không nghề nghiệp,gia đình tôi thì khốn đốn…ngay cả việc kê thuốc hay khám chữa bệnh cho người quen cũng bị để ý..tôi chỉ có thể tiếc cho ông , tiếc cho con dân miền nam…
  4. “Bởi không có định nghĩa rõ ràng thế nào là thành phần ác ôn nên các viên chức cán bộ Cộng Sản tha hồ kết tội thuờng dân vô tôi vạ là thành phần ác ôn của “Ngụy quyền” để tư lợi cướp bóc nhà cửa cho riêng mình, không cần tòa án nào xét xử cả.”
    Điều này rất chính xác. Tôi đã chứng kiến việc này ở địa phương của tôi.
    Ở đây còn xảy ra chuyện đau lòng hơn nữa là, nhiều người vì thù oán cá nhân mà tố nhau là ngụy quân ngụy quyền. Hoặc có những người vì muốn lập công với Đảng hay che giấu thân phận để chạy tội mà sẵn sàng báng đứng anh em giòng họ, bạn bè và những người dân vô tội bằng cách kết tội họ là ngụy quân ngụy quyền. Trong khi thực tế họ chỉ là những người dân bình thường. Nhưng đúng như bài viết đã nói, vì không có tòa án xét xử nên hễ nghe nói ai là ngụy quân ngụy quyền, cán bộ Cọng Sản liền bắt người đó đưa đi tù hoặc bị bắn.
    Trong ba đợt “Đánh Tư Sản” người dân không những đói khổ, bệnh tật, chết chóc mà mọi giá trị truyền thống còn bị đão lộn hết. Trường học toàn dạy về chiến tranh. Giáo viên thì dốt nát, đói khổ. Giáo viên nữ thì đan áo bán kiếm từng đồng mua thêm chút thức ăn. Giáo viên nam thì đi làm thêm nông nghiệp kiếm khoai củ qua ngày. Họ vừa dốt vừa đói nên có biết chi đâu mà dạy. Họ vào lớp ghi lên bảng từng chữ theo sách giáo khoa rồi bắt học sinh chép vào tập để về học đọc thuộc như con vẹt. Họ không hề giảng giải gì cả. Họ có biết chi đâu mà giảng. Hơn nữa ghi bài lên bảng xong họ phải đi làm kiếm sống! Học sinh thì phần suy dinh dưỡng, bệnh tật; phần mù mù mờ mờ có hiểu chi mà học. Chỉ đọc thuộc vậy thôi. Mà nhiều em đọc thuộc cũng không nổi. Đói quá làm sao mà đọc mà học. Thế là phải bỏ học đi xin, đi làm thuê làm mướn kiếm cơm qua ngày. Hậu quả là cả một thế hệ con em miền Nam dốt nát, suy dinh dưỡng.
    Cs thật độc ác, khốn nạn hết chỗ nói!
    • Có sống trong thời bao cấp thì mới hiểu rõ. Tụi nhỏ sau này bị CS đầu độc nên có hiểu gì đâu, bị nhồi sọ rồi. Đối với CS chỉ có đồng chí chứ không có anh chị em bà con họ hàng gì cả. Lúc CS vô, nhà vườn của ngoại tui bị tịch thu nên đời sống của các cậu dì rất nghèo khổ. Vì bị tuyên truyền nên 1 dì và 2 cậu tui đã đi ra bắc tập kết. Sau này dì tui biết mẹ tui đã cho chị của tui đi vượt biên, bà dì CS này của tui đã đi tố cáo với phường khối vì vậy nhà tui lúc nào cũng bị tụi cán bộ trong khu dòm ngó…nhưng cũng nhờ vậy mà mẹ tui đã nhanh chóng tìm mọi cách để gđ tui phải trốn khỏi cảnh sống với tụi CS ngày đêm. Nghĩ lại không biết có nên “cám ơn” mấy thằng CS không ta vì nhờ nó mà mình có được cuộc sống sung túc như ngày hôm nay, tương lai của con cháu mình cũng rạng ngời hơn. Lẽ đương nhiên , không ai muốn bỏ quê hương đất nước của mình để ra đi nhưng sống với chúng không được thì phải bỏ đi thôi!!!
  5. Cộng sản là vậy làm kìm hănr sự phát triển đất nước đưa đất nước vào thời kỳ đồ đá thêm 100 năm,toàn thằng vô học len lãnh đạo,thời kỳ đó thì chăng đi ăn cướp thì sao,Ko chỉ riêng miền nam mà miền bắc năm sau giải phóng vụng bị như thế.đánh các doanh nghiệp sản xuất đưa đất nước xuống hàng nghèo đói nhất thế giới, hàng vạn người nghèo mất việc làm,thế mà người ra quyết định đó vẫn ko bị làm sao,đấy là tội tày trời,là tội phạm chiến tranh.
  6. Cái gọi là Đánh Tu Sản nhưng thực chất là đi cướp thì đúng hơn vì lúc đó chúng nó trong rừng chui ra có gì ngoài đôi dép râu, cái nón cối và cái ba lô, thấy người ta có của thì phải tìm cách cướp cho bằng được nhưng cướp bằng cách nào cho bớt nhục thế là chiến dịch cướp được thực hiện dưới cái tên Đánh Tư Sản.
    Sao bây giờ dân nghèo rất nhiều, nhiều vô số kể sao không mở chiến dịch Đánh Tư Sản nữa đi, đánh sao được mà đánh vì bọn đánh tư sản ngày xưa bây giờ chúng nó đã thành mấy ông tư sản và tiền đó đâu ra chính là tiền ngày xưa chúng đã cướp và giờ chúng vẫn đang cướp.
  7. CSVN là thế, làm tay sai cho Liên Xô và TQ. đánh miền Nam cũng là đánh theo lệnh của 2 thằng độc tài Xô, Trung. dc bọn nó viện trợ 1 lượng lớn vũ khí và hàng tấn Bo bo mới dám tấn công miền Nam
    Nói cho nhiều con bò biết, CSVN mới là ngụy quân ngụy quyền và làm tay sai cho Xô, Trung, CSVN mới là bọn phản động đưa đất nước đi xuống, giờ còn thua cả Lào, Campuchia
    nếu nói miền Nam là ngụy vậy sao ko chỉ lãnh đạo, mà rất nhiều, rất nhiều người dân miền Nam vẫn có ôtô, tivi, tủ lạnh. nếu họ là ngụy thì chỉ có lãnh đạo mới sướng thế chứ, đằng này dân miền Nam lại sống sung sướng hơn lãnh đạo CS trước 75 nhiều vậy. nếu nói Mỹ xâm lược thì tại sao Philippin, Hàn, Nhật lại có ngày hôn nay ? Mỹ chỉ đánh CS đang bành trướng chứ trong hiến pháp Mỹ làm gì có chuyện cho phép quân Mỹ đi xâm lược các nước khác. Mỹ là nước đa chủng tộc, tự do nhân quyền rất lớn nên giới lãnh đạo họ rất có ý thức bảo vệ hòa bình. gọi Mỹ là “Mẽo” mà con cháu cả lãnh đạo VN sao toàn “đu càng” sang Mỹ cả vậy ?
  8. Chưa dám bàn tính xác thực của những thông tin nêu trong bài viết. Nguyên việc lỗi chính tả đầy rẫy cũng đã làm cho người đọc (ít nhất là tôi) nghi ngờ tính nghiêm túc cũng như trình độ của người (thực sự) viết bài.
  9. Đúng là lãnh đạo ngu dốt thì đất nước lầm than. Hy vọng trong tương lai sẽ có những lãnh đạo có đủ tâm, tài, lãnh đạo đất nước phát triển. Cố lên việt nam ơi, tôi yêu việt nam.
  10. Con số viết về vàng theo tôi nghĩ hoàn toàn không đúng. Thấp hơn số lượng thực tế ít nhất là 100 lần. Trước 1975 đa số thâu nhập người miền Nam quy ra vàng khoảng 1 lượng / tháng.
  11. Con số vết về vàng theo tôi nghĩ hoàn toàn không đúng. Trung bình thâu nhập trước 1975 của 1 gia đình người miền Nam quy ra vàng khoảng 1 lượng / tháng

Gửi phản hồi