Monday, June 22, 2015

Father's Day.

Khép lại ngày FATHER'S DAY bằng bài thơ ghi lại kỷ niệm thời còn bé - mình đi học trường rất xa, ngày nào Ba cũng đưa đi học từ sớm. Ngồi sau lưng suốt đoạn đường dài, không biết làm gì, mượn lưng Ba làm bàn học luôn cho tiện. Hôm nào lạnh quá, chui hai bàn tay bé con vào túi áo gió của Ba - nơi ấy đầy ắp hơi ấm và tình thương!
Hôm nào tan học sớm, Ba không cho đi xe lam về - sợ nguy hiểm. Ba dặn đi xe ngựa cho an toàn. Vì vậy mà đã có nhiều hôm, nó leo lên xe ngựa lọt tọt ra cơ quan Ba. Tiếng bước chân ngựa lọc cọc của những năm tháng ấy theo mình mãi cùng những ký ức tuổi thơ...

XE NGỰA
Thằng bé lẽo đẽo sau lưng Cha
Ngày ngày đến lớp.
Sớm tinh mơ, ông mặt trời kéo màn
chớp chớp,
Nắng cười vang,
Đường dài làm bạn,
Lưng Cha làm bàn học cho con.


Hôm nào Cha bận, 
không cần đợi mỏi mòn.
Tan trường,
đi bằng xe ngựa
Không có lưng dựa
Chỉ có tiếng lọc cọc
Đường về chông chênh
Ai ngồi hớ hênh
Coi chừng lọt đất.


Chở nó vào Ga
rồi ngựa đi mất.
Bỏ lại bên lề đường,
mùi lông ngựa phảng phất
và thằng bé
nắc nẻ
trong vòng tay Cha.




8 hrs · Edited · 
Once, my dad woke me up at 5 in the morning to chase hot air balloons in Napa Valley, CA. At the time, I thought he was crazy. Now, I always smile at the memory. I catch myself doing the same kinds of things (mostly to Joe Diaz). I know this is resonant among many, many dad stories out there. Thank you, Liem Bui, for passing on your adventurous, silly, and wanderlust spirit to me. I wouldn't be me without you. Happy Father's Day!
Like · Comment · 
  • 48 people like this.
  • Liem Bui Life venture is always chasing dreams. ..weren't our dreams like beautiful hot air balloons flying up in the morning and caching the sun rise light...my dearest daughter...thank you for remembering. ..love you!
    · 5 · 7 hrs


HAPPY FATHER'S DAY!

Dear Ones -

I pause for a moment from reporting on my travels to Greece with my mom, in order to praise my dad, who is back home on the farm.

Who is my Dad?
He's this guy, right here.
He's the guy who not only just ran a 10k road race (at the age of 73!) but who did it while wearing a t-shirt that he'd had specially made in order to support and promote me, his daughter.
What a guy!
In other words, in all the definitions of the word, my father is a champion. He has certainly always been MY champion, and I am so grateful and proud.
I love you, Dad!
(And if any of you out there are keeping score, and you're getting worried that I've been neglecting my poor father while gallivanting across Greece with my mother — don't you worry: Dad and I have a date for an adventure together in Italy — coming SOON! This is my summer of celebrating both my parents by taking them on solo trips with me, where I can spend precious time with the two people to whom I owe everything.)
smile emoticon
So...
All my love to all of you Dads out there.
All my love to all of you who are celebrating your own wonderful fathers today.
All my love to all of you whose fathers are gone, and who are remembering them with sadness today.
All my love — most of all — to those of you (and I know there are many of you) who may harbor painful memories of your fathers, and for whom this day is difficult. We think of you today, as well, and we hold you in our hearts.
Love,
LG

Elizabeth Gilbert's photo.


 07/05/2011 09:27 am
Tỉnh giấc bên tai tiếng trống bồi,
Phật ban Xá Lợi nhắn đi coi.
Làm lành lánh dữ cha thường nhắc,
Quả thiện nhân hiền vẫn sáng soi.
Thỉnh thỏang cha về trong giấc mộng,
Vui buồn giận dỗi thỏang nguôi-ngoai.
Mong cha đắc quả siêu sanh tử,
Mười bảy năm rồi cuộc vận xoay.

Câu Chuyện Về Một Người Con Phật Hiếu Thảo Thời Hiện Đại

Câu Chuyện Về Một Người Con Phật Hiếu Thảo Thời Hiện Đại
“Nhân gian bách thiện Hiếu vi tiên”, lòng Hiếu là bản chất của nền văn minh của nhân loại, là truyền thống đạo đức. Đạo Phật dạy chúng ta “Phụ mẫu thị gia lý diện đích lưỡng tôn hoạt Phật”, Cha Mẹ còn sinh tiền là Phật sống tại gia, và “Sở hữu chúng sinh vô nhất bất tằng tố quá tự kỷ đích phụ mẫu”, tất cả chúng sinh không có ngoại lệ đều do cha mẹ sinh ra và nuôi dưỡng.
HT Tuyên Hóa dạy: “Con người biết hiếu thảo với cha mẹ thì sẽ làm trời đất rạng rỡ. Việc khiến trời đất cảm động, cũng chính là lòng hiếu thảo cha mẹ, nên nói: “Thiên địa trọng hiếu, hiếu đương tiên”. Chữ Hiếu này rất quan trọng. Chỉ cần một chữ “Hiếu” thì cả nhà được bình an. “Hiếu thuận hoàn sanh hiếu thuận tử”. Cha mẹ biết hiếu thảo thì sẽ sinh con hiếu thảo. Nếu như chúng ta hiếu thảo với cha mẹ mình, thì sau này con cái sẽ hiếu thảo với chúng ta. Còn nếu như mình không hiếu thảo, thì con cái của mình sẽ không hiếu thảo với mình đâu. Nhân Quả không hề sai chạy.
Diệu Âm Lệ Hiếu có một người bạn đồng tu pháp danh Minh Đăng (ảnh), trước đây là hàng xóm cũ. Người bạn này từ nhỏ đến lớn có cuộc sống bình thường trong một gia đình chỉ có ba mẹ con. Minh Đăng được mẹ lo cho ăn học đến nơi đến chốn nhưng thường ngỗ nghịch, làm buồn lòng mẹ từ chuyện bạn bè, công việc cho đến quan hệ nam nữ. Bạn thường vòi tiền mẹ bằng đủ mọi cách, có thể gọi là “oan gia đến đòi nợ”. Đối với hàng xóm xung quanh thì bạn là một người con bất hiếu, không lương thiện. Thế nhưng sau lần mẹ bạn ấy đổ bệnh ung thư bao tử thì Minh Đăng lại hồi đầu một cách kỳ lạ.
Lúc mẹ nằm viện, bạn ấy hết lòng cận kề chăm sóc cả ngày lẫn đêm, người luôn thiếu ngủ nhưng không hề than vãn, lại thường khuyên mẹ niệm Phật. Khi thấy mẹ đau đớn với căn bệnh, Minh Đăng đã phát nguyện ăn trường chay cho mẹ khỏe trở lại, việc này khiến người mẹ cảm động và nói: “Sau này về nhà tất cả chúng ta cùng ăn chay chung với con cho vui nhé”.
Rồi do khối u trong bao tử cần phải mổ ra xem có di căn hay không nên bác sĩ phải cho bệnh nhân thụt tháo “đi ngoài” trước khi phẫu thuật. Minh Đăng đỡ mẹ vào nhà vệ sinh, vừa lom khom bơm ống vào thụt thì bà đã “đi ngoài” văng đầy mặt bạn ấy. Nhìn con bị như thế bà chẳng biết làm sao nên bật cười, Minh Đăng không hề kêu la hay giận mẹ mà lại cười theo, có mấy ai làm được điều này không? Tình thương mẹ đã vượt lên tất cả. Hết lòng chăm sóc mẹ bệnh đến mức độ thân nhân những giường bệnh sát bên đều nói: “Con gái chăm bà cũng không bằng thằng con trai này”.
Ca mổ hoàn tất, khối u di căn. Bác sĩ trả bệnh nhân về nhà. Bắt đầu những chuỗi ngày cực nhọc cùng với mẹ. Bà đau đớn, trăn trở không ngủ được bao nhiêu thì Minh Đăng cũng không ngủ bấy nhiêu. Bạn thường nằm cạnh mẹ, lau chùi cho mẹ từng ly từng tí, làm vệ sinh cho mẹ, chăm từng miếng ăn thức uống, rồi khuyên mẹ niệm Phật. Những ngày cuối đời, mẹ của Minh Đăng bị oan gia trái chủ nhập thân rất khổ sở, người bức bách, lúc nào cũng than: “Nóng quá, nóng quá!”, rồi còn bắt bạn ấy thờ bài vị trong nhà. Ban đêm thì không cho mở đèn vì “Sáng quá, không chịu được”. Ai nấy thấy bà bị oan gia nhập vào “quậy” suốt nên ngao ngán, chỉ còn Minh Đăng luôn túc trực cạnh mẹ liên tục. Lòng hiếu này đôi lần làm cảm động oan gia trái chủ. Hàng ngày, bạn ấy phải mua nhiều nước đá lau rộp cả tay mà bà vẫn không cảm thấy mát mẻ hơn.
Có lẽ nhờ lòng hiếu thảo của bạn ấy mà mẹ bạn đã có một cơ duyên thù thắng, đó là được hộ niệm lâm chung. Bà được khai thị buông xả mọi thứ, niệm A Di Đà Phật cầu sanh Tây Phương. Bà đã làm được, bà dặn dò hết mọi người trong nhà, rồi cởi bỏ những trang sức trên người đem cho hết. Và còn nói các con rằng sau khi bà mất, hãy đem tất cả đồ đạc của bà mà quyên tặng cho những người nghèo, khó khăn. Minh Đăng và em trai mình đã hết lòng lo lắng cho mẹ đến những giờ phút sau cùng. Trong thời gian hộ niệm cũng có những vị cản trở nhưng do hai anh em kiên quyết vì mẹ mà tạo một khung cảnh trang nghiêm, an toàn. Việc này khiến cho những thành viên trong Ban hộ niệm cũng cảm động mà hết lòng trợ giúp. Sau 19 tiếng hộ niệm, thân thể bà mềm mại, mặt tươi hồng, đỉnh đầu ấm, xả báo thân an lành năm 2012. Hỏa táng bà thì có xá lợi, hiện giờ được Minh Đăng thờ tại nhà.
Bạn ấy nói rằng: “Không hiểu sao từ khi thấy mẹ bệnh, em thương mẹ quá. Lúc đó trong lòng em chỉ biết nghĩ làm thế nào để mẹ bớt bệnh, bớt đau. Em không màn cực khổ. Khi biết hộ niệm tốt như vậy, lo được cho mẹ đến những giờ phút sau cùng, em cảm thấy nhẹ lòng. Nếu không thì sau này em sẽ là người ăn năn hối hận nhất”.
Bạn từ một người con bất hiếu nhưng một ý niệm hồi đầu đã chuyển đổi lại, có thể hiếu thảo với mẹ trọn vẹn nhất từ thế gian pháp đến xuất thế gian pháp, thật đáng để làm gương. Bạn ấy nói bây giờ đã chuyên tu học niệm Phật cầu giải thoát sanh tử rồi mà hễ mỗi lần giãi đãi thì lại mơ thấy mẹ về nhắc nhở niệm Phật. Thật là diệu kỳ!
Câu chuyện của Minh Đăng, Diệu Âm Lệ Hiếu là người chứng kiến từ đầu đến cuối cho nên hết sức cảm động. Đã nhiều lần trong tâm luôn mong có dịp viết lại câu chuyện này làm gương cho chính mình và nhiều bạn đồng tu khác nhưng chưa có dịp. Hôm nay đã đủ duyên để viết được bài này, ngưỡng mong có thể mang lại một tấm gương quý báu về sự hồi đầu giác ngộ của một người con Phật liên quan đến hiếu thảo, đem lại tấm gương sáng cho những đồng tu như chúng ta.
Nam Mô A Di Đà Phật. _()_
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát. _()_

(Diệu Âm Lệ Hiếu)

Nói với em thơ

Mother's day đã qua đi, chúng ta cùng đón chào Father's day sắp đến vào Chủ nhật ngày 21-06-2015 này. Mời quý độc giả xem lại những bài viết trích đăng từ các tờ báo của thiếu nhi cách đây hơn 40 năm nói về người Cha của mỗi chúng ta. Mở dầu là 1 bài thơ trích từ Bán nguyệt san Tuổi Hoa số 182 ra ngày 01-08-1972 .
                               

Em có thấy hoàng hôn rơi trước mắt?
Buổi xế chiều đời bố đó nghe em
Mười mấy năm bố tần tảo truân chuyên
Lo manh áo, chén cơm đàn con dại

Kể từ khi mạ mình ra đi mãi
Bố cong lưng gánh nặng mối u sầu
Đôi mắt buồn ngày tháng một trũng sâu
Và từ đó bố làm thân gà trống…

Bố gian nan đêm ngày trong cuộc sống
Nên bàn tay chừ chai cứng đen sần
Em có buồn rưng rưng khóc hay không?
Nhìn dáng bố nghiêng mình trong cơ cực

Có những buổi trưa về trời nóng bức
Bố khom lưng dưới ánh nắng cháy da
Nhìn mồ hôi từng giọt đổ chan hòa
Chị muốn uống cho tròn men mật ngọt

Rồi những buổi chiều mưa như ủ dột
Bố nép mình dưới hàng điệp bên trường
Mắt ngó quanh tìm dáng các con thương
Mà quần áo ướt ngoi vì mưa dột

Hai chị em tung mình trong cơn nước
Bố vuốt đầu : “có lạnh lắm không con?”
Chao ơi em, chị ấm cả trong hồn
Dù lúc đó mưa run run tái ngắt

Có những đêm chị em mình an giấc
Bố một mình hiu quạnh giữa canh khuya
Ngước nhìn lên di ảnh mạ đằng kia
Mà nước mắt chị nghe chừng mằn mặn

Ngày hai buổi bố đi về thầm lặng
Không đua chen, áo bố đã vai sờn
Nên chị khuyên em cố học cho tròn
Để bố được vui lòng trong tuổi xế

                                         
                                          ĐỖ MỸ LOAN
                                        (lá me Sư Phạm)


(Trích từ bán nguyệt san Tuổi Hoa số 182, ra ngày 1-8-1972)


No comments:

Post a Comment